Sau thành công của “Cô gái tới từ hôm qua”, “Em là bà nội của anh”… thế hệ đây, đạo diễn Phan Gia Nhật Linh đã trở lại với dự án “Em và Trinh” sau hơn một năm gián đoạn vì đại dịch. Dịch.
Được công bố với kinh phí khủng, điều gì khiến cho cho Tôi và Trinh Nhận được ko ít sự lưu ý?
Nỗ lực đưa di sản Trịnh Công Sơn tới với người trẻ tuổi
thời khắc Miu Lê hát diễm lệ và Còn lại tuổi nào cho tôi? Trong phim Tôi là bà của người chơi rất sở hữu thể là một dấu hiệu cho biết những người trẻ hiện tại rất muốn quay trở lại với những ký ức và hoài niệm từ thế hệ trước. Để chỉ những ký ức vàng son, xinh tươi nhất, ko hình tượng nào tương thích hơn Trịnh Công Sơn.
Được coi là một trong những tượng đài của nhạc việt nam giới, nhạc Trịnh tập trung chủ yếu vào nhì chủ đề: sắc và tình. Tôi và Trinh hướng tới việc khắc họa “tình yêu” lúc kể lại những “dòng sông nhỏ” của Trịnh Công Sơn: Bích Diễm, Dao Ánh, Khánh Ly và Michiko. Tuy thế, đâu đó, kịch người chơi dạng cũng đã gạn lọc phần “người chơi dạng sắc” để lồng ghép vào chủ đề “tình yêu”.
Trong bộ phim truyền hình này, Phan Gia Nhật Linh tiếp tục sử dụng thế mạnh của tôi trong công việc xây dựng diễn biến giản dị và đơn thuần nhưng tiến công mạnh vào yếu tố tình cảm. Nếu Cô gái tới từ hôm qua thể hiện sự hồn nhiên của tuổi thơ lúc ấy Tôi và Trinh Tập trung kể lại những câu chuyện tình yêu của tuổi xanh ko trọn vẹn. Cách tậu diễn viên, khai thác kịch người chơi dạng, sắp xếp bối cảnh, sử dụng âm nhạc … đều cho biết đối tượng người sử dụng hướng tới là người trẻ tuổi. Và về mặt này, Tôi và Trinh nói theo cách khác là đã khá thành công.
Điểm đáng lưu ý
ko trọn vẹn trung thành với sự thực lịch sử, Tôi và Trinh sử dụng câu chuyện của Trịnh Công Sơn nhưng đã được hư cấu để tới sắp hơn với người theo dõi đại chúng. Thêm vào kịch người chơi dạng nhóm sát cánh đồng hành cùng nhạc sĩ bọn họ Trịnh là một sáng tạo khá hay, bọn họ đều là những văn nghệ sĩ vô cùng tài năng nhưng lại ko được người trẻ tuổi nhắc tới thường xuyên. Đó là thi sĩ Ngô Kha, nhà văn Bửu Ý, họa sĩ Định Công, nghệ sĩ nhiếp ảnh Văn Đỗ và họa sĩ Trịnh Cung – những người được nhắc tới qua một trong những cụ thể.
tiếp theo sau, sở hữu những khoảnh khắc Tôi và Trinh làm người theo dõi thích thú. Đây là những thước phim quay chậm trễ của những nhân vật Bích Diễm, Dao Ánh và Trịnh Công Sơn tuần tự bên dưới phông nền khác lạ của bọn họ. Phan Gia Nhật Linh cũng tận dụng tối đa những thước ảnh góc rộng, chụp toàn cảnh hay flycam cảnh B’lao, Huế, Sài Gòn … vô cùng hoài cổ. sườn cảnh nhà hàng ven sông, xe lửa, cầu Trường Tiền hay phong thái Indochine nơi chúa Trịnh ở Huế… cũng rất được tái tạo thích mắt. Đây là yếu tố làm nên thành công vang dội của bộ phim truyền hình.
Những sáng tạo bên lề khác như phân đoạn múa hài bên trên dốc Đà Lạt, cánh đồng hoa hướng dương, tha ma … cũng gây thích thú cho tất cả những người xem. Đây là những hình ảnh thường xuyên quay đi quay lại trong những bức thư nhưng mà Trịnh Công Sơn gửi Dao Ánh, nhưng bởi khẩu ca điện ảnh, ê-kíp đã hình dung khá tốt những cụ thể này nhằm mục tiêu gây tuyệt vời và tuyệt vời cho tất cả những người theo dõi. Nhớ mãi.
Về diễn xuất, Đào Anh (Hoàng Hà đóng) và Khánh Ly (Bùi Lan Hương đóng) là nhì nhân vật để lại nhiều tuyệt vời nhất trong suốt bộ phim truyền hình. Nếu Hoàng Hà lôi cuốn vì vẻ xinh sở hữu phần trong sáng, nhẹ nhõm như bước ra từ Cô gái tới từ hôm qua thì Bùi Lan Hương lại dạt dào cảm xúc lúc hóa thân thành Khánh Ly.
Bùi Lan Hương sở hữu sự tự nhiên vô cùng bất thần lúc diễn như ko diễn và rất sở hữu thể thấy cô rất sở hữu tiềm năng cho sự nghiệp điện ảnh trong tương lai. Avin Lu hóa thân thành Trịnh Công Sơn lúc nhỏ cũng chính là một điểm sáng to, tuy ko trọn vẹn trung thành với nguyên tác nhưng khá vừa phải đối với kịch người chơi dạng viết lại.
Thiếu sót
Dù đã nỗ lực đưa di sản của Trịnh tới sắp hơn với người trẻ tuổi, Tôi và Trinh vẫn tồn tại một trong những điểm yếu. Một trong những số đó là quá bám víu ở khâu kịch người chơi dạng. lúc tậu khai thác theo hướng “ngôn tình”, phim đã làm khá tốt nhưng chính việc muốn lồng ghép phần “sắc” đã khiến cho cho tổng thể phim bị chia cắt và thiếu trọng tâm.
Phim tài liệu chiến tranh được thêm vào nhưng mà dường như ko tồn tại lời dẫn dắt, dễ khiến cho cho người theo dõi cảm nhận thấy ko dễ chịu lúc thưởng thức khẩu ca điện ảnh. Trong lúc đó, những đoạn kể về hành trình ca hát của Khánh Ly lúc vào Sài Gòn cũng như tương tác của nhóm người chơi, bối cảnh hiện sinh ở Huế… khiến cho cho Trinh biến đổi thái độ với phong trào phản chiến… chưa trọn vẹn. bị khai thác.
Mặc dù tôi biết Tôi Và Trinh Là một bộ phim truyền hình hư cấu, nhưng sự thực về cuộc đời Trịnh Công Sơn chưa từng được kể lại một cách tổng thể và toàn diện khiến cho cho người theo dõi trẻ dễ “lầm tưởng” anh chỉ là một người viết tình khúc với khá nhiều xấu số. trong những cuộc tình, trong lúc đóng góp của ông cho phong trào phản chiến và di sản những bài hát triết học của ông bị bỏ qua. Dù ko quan yếu nhưng việc ko tồn tại phim làm tiền đề dễ khiến cho cho sức sáng tạo của Tôi và Trinh gây tranh cãi.
lúc chưa hiểu rõ về cuộc sống thường ngày của tôi, những “biến đổi”, “biến đổi” đối với đời thực lại càng đáng ngờ. Trong suốt thời lượng phim, nhiều tình tiết khác với thực tế được đưa ra ít nhiều tương tác tới hình ảnh của người nhạc sĩ tài hoa. Chẳng hạn, anh và Khánh Ly là tri kỷ ngoài tình thông cảm thường (như lời chị san sớt trong hồi ký), nhưng trong phim, chị được xây dựng như một “nàng thơ” và đầy diễn biến. cảm giác nhớ nhung, ghen tuông, buồn buồn phiền…
những cụ thể khác như bài hát Nhìn vào mùa thu ko viết cho Khánh Ly, Mặt trời thủy tinh ko phải cho Dao Anh, Cho cuộc sống thường ngày một tẹo ân sủng đối với Hồng Nhung thì ko… nhiều lúc trở thành cưỡng bức. Trong một đoạn văn, bài thơ sau cuối cho tình yêu Đốt cùng theo với tranh Bích Điểm của Định Công, nhưng thực chất đây là bài thơ của Trịnh Cung (nhưng mà sau này Trịnh Công Sơn cũng đã phổ nhạc). Dù rất buồn, nhưng Trịnh Công Sơn chỉ “cứu” được một tờ người chơi dạng thảo bị cháy. Một sai trái vô nghĩa khác.
Ngoài Bùi Lan Hương, Hoàng Hà và Avin Lu sở hữu phần diễn xuất thú vị, hồ hết những diễn viên còn lại đều chưa tạo được sự thu hút thực sự. Nhân vật Trinh của NSƯT Trần Lực càng về sau càng yên cầu thể hiện nội tâm, càng thoát ra khỏi nhân vật. Vai Michiko hay Dao Ánh ở tuổi trung niên do Phạm Quỳnh Anh thủ vai ko quá tuyệt vời. Sự tuyệt vời trong những sườn hình cũng ko phải lúc nào thì cũng rất được đảm bảo. Nếu để ý kỹ, những diễn viên phụ và công chúng vẫn bị mất tập trung trong một vài cảnh quay. Đồ họa ở nhiều cảnh tượng ko được mượt nhưng mà cho lắm, vẫn cho cảm giác “nhái tạo” và sở hữu phần “máy móc”.
Từ những điều bên trên, rất sở hữu thể thấy rằng Tôi và Trinh là nỗ lực quan yếu để những người chơi trẻ hiểu thêm về người nhạc sĩ tài hoa. Tuy thế, cần phân biệt rằng đây là chuyện hư cấu và ko trọn vẹn sở hữu thực. Kịch người chơi dạng, hình ảnh và cảm giác vẫn tồn tại một vài thiếu sót ko sở hữu nhu yếu. Hy vọng rằng Trịnh sẽ vẫn là một đề tài thú vị đối với những đạo diễn khác để bọn họ rất sở hữu thể đưa tới cho công chúng những tầm nhìn thâm thúy và tổng thể và toàn diện hơn về cuộc đời của người nhạc sĩ tài hoa này.
Dù sao, vẫn cảm ơn ê-kíp và đạo diễn Phan Gia Nhật Linh đã dày công tái tạo một phần cuộc đời của người nhạc sĩ tài hoa, của một thời âm nhạc khó quên trong ký ức việt nam giới. Bỏ qua một vài sơ sót nhỏ, đây vẫn là một bộ phim truyền hình việt nam giới đáng khen và đáng xem, thể hiện rất nhiều tâm huyết bên trên đoạn đường làm phim nghiêm túc và chu đáo của ê-kíp.