KC Metropolis – Tin tức tổng hợp

Logo_KCMetropolis_512x512

Duyên Khanh san sẻ về tuổi thơ bị hành tội của tớ

Rate this post

game thủ nhận ra mình đang bị lạm dụng lúc nào?

Phải tới năm tôi 25 tuổi, vấn đề xâm hại trẻ em thế hệ được sử dụng rộng rãi nhiều hơn thế nữa nữa ở việt nam giới nam giới. Tôi đã với thời cơ đọc những bài báo về những vụ án xảy ra ở quốc tế và sau đó tôi biết rằng đó là lạm dụng. Tôi bị mẹ tiến công đập thậm tệ từ lúc thế hệ 4-5 tuổi cho tới lúc cứng cáp, ko phải theo mẫu dạy dỗ nhưng mà là tiến công hàng loạt, vào mặt, thậm chí xô vấp ngã xuống đất. Ở việt nam giới nam giới, việc mẹ tiến công con là rất phổ quát nên những người thân xung quanh thấy tôi bị tiến công cũng ko người nào can ngăn. Ngay cả người to cũng nghĩ là phổ quát thì làm sao một đứa trẻ lại nghĩ là bất phổ quát.

Lần trước tiên game thủ phản đối là lúc nào?

Năm tôi học lớp 10, một lần mẹ giơ tay định tiến công tôi, tôi đã nắm tay và đẩy mẹ ra. Đó là lần trước tiên tôi phản đối. Lúc đó tôi thế hệ nhận ra rằng mẹ ko quá mạnh mẽ và tự tin và quyền lực tối cao như tôi nghĩ lúc còn trẻ. một phần tôi thấy nhẹ nhõm vì mình đã hoàn toàn với thể chống chọi lại được, nhưng song song, tôi cũng cảm nhận thấy buồn vì nhận ra mẹ đã già. thực là mâu thuẫn.

game thủ đã làm những gì để thoát khỏi sự ngược đãi của mẹ?

Hồi học cấp một, tôi sống với bố mẹ nên mỗi lần bị bạo hành, tôi chỉ biết gật đầu đồng ý. lúc tôi học cấp nhị, bố mẹ tôi ly hôn. Kể từ đó, tôi đã đi lang thang khắp nơi. nhiều lúc tôi sống với phụ thân, nhiều lúc với dì, với dì, nhưng hồ hết thời kì tôi sống ở nhà của một vài người game thủ. màu đỏ lộc may thay, tôi với những người game thủ rất yêu thương tôi, bố mẹ bọn họ cũng gật đầu đồng ý và tương trợ tôi. Mỗi lần về nhà lại bị tiến công đập, chẳng vui vẻ gì, nên từ thời điểm năm lớp 7 tới lúc cứng cáp, tôi ko tồn tại thời kì sống thực sự với mẹ nhưng mà luân phiên ở nhà toàn đám game thủ này. tới game thủ khác, cô này tới cô khác. Tôi chỉ hoàn toàn với thể cách ly mình với mẹ càng xa càng tốt. Ngoài ra, tôi ko biết phải làm những gì khác để đảm bảo an toàn mình.

bạo lực sang chấn tâm lý

lúc còn nhỏ, mỗi lần bị tiến công nhưng mà dường như ko người nào tương trợ, game thủ nghĩ gì? game thủ đã bao giờ thực sự yêu cầu sự tương trợ từ người khác chưa?

ko. Tôi ko nghĩ đó là sự việc cần sự can thiệp từ bên phía ngoài, vì tôi ko biết đó là hành động ngược đãi, tôi chỉ nghĩ rằng mình ko đủ ngoan để bị mẹ tiến công. Chỉ một vài lần, chẳng hạn lúc mẹ tôi xem trộm nhật ký của tôi nhưng mà vẫn tiến công tôi, tôi cảm nhận thấy rất vô lý và phẫn uất. cũng hoàn toàn với thể với những khoảnh khắc tôi ước rằng ai đó đã ngăn mẹ tôi lại, nhưng suy nghĩ đó chỉ thoáng qua.


xem thêm

• vì sao người bị tổn thương lại là kẻ tốt bụng nhất?

• 20 câu nói hay về sức mạnh của việc chữa lành giúp game thủ luôn luôn với động lực

• ELLE lắng tai game thủ: con gái và chấn thương


ngày nay, nhìn lại chặng đường đã qua, game thủ cảm nhận thấy thế nào?

Mặc dù tôi hoàn toàn với thể kể lại quá khứ với thái độ như đang xem phim, nhưng nhiều lúc tôi vẫn cảm nhận thấy giận những dì hơn là mẹ mình. hoàn toàn với thể một đứa trẻ chưa đủ nhận thức để phản kháng, nhưng tôi tin rằng những người to xung quanh hoàn toàn với thể làm nhiều hơn thế nữa nữa nữa để đảm bảo an toàn đứa trẻ đó. Nếu bọn họ ko thể ngăn tôi lại ngay lúc tôi bị tiến công, thì ít nhất bọn họ cũng phải tỏ ra ko hài lòng hoặc tức giận sau đó. Chính vì ko người nào nói gì nên mẹ tôi luôn luôn cho rằng đó là điều phải làm và cứ thế làm. cho tới ngày nay, mẹ tôi vẫn ko nghĩ rằng mình đã sai và cũng chưa bao giờ xin lỗi tôi. Điều đó nhiều lúc vẫn khiến cho cho tôi buồn.

với nhẽ vì tôi đã bị tiến công đập quá nhiều trong thời thơ ấu của tớ nên ngày nay tôi đã với một tẹo đồng cảm với nỗi đau của người khác. Chỉ cần nhìn thấy một người đớn đau là tôi ngay tức thời cảm nhận được nỗi đau về thể xác của người đó. lúc nhìn thấy một đứa trẻ bị tiến công, tôi chỉ nghĩ là đau lòng và tôi muốn hoàn thành nỗi đau đó. Vì vậy, mỗi lúc thấy game thủ hữu tiến công con, tôi lại lên tiếng can ngăn.

Cô gái vượt qua tuổi thơ bị ngược đãi

Ảnh: Unsplash / Vladislav Filippov

Việc game thủ nhạy cảm với nỗi đau của người khác cũng như “nghiện cảm giác đau” như game thủ từng san sẻ bên trên mạng xã hội, đó với phải là một tổn thương tâm lý?

với nhẽ. Dù ko làm điều gì rồ dại nhưng tôi biết sâu thẳm bên phía trong mình là một thứ gì đó ko phổ quát. Chỉ với ông xã là kẻ duy nhất nhưng mà tôi dám san sẻ góc tối trong tâm trí. cho tới ngày nay, tôi vẫn kiểm soát được nó. Nhưng tôi ko biết mình sẽ kiểm soát được bao lâu.

game thủ đã bao giờ hành động bạo lực chưa?

Năm lớp 9, mẹ thường cho tôi tới trường nội trú xa nhà. Đó là một ngôi trường dành riêng cho trẻ em với thực trạng khác lạ. lúc tôi chuyển tới đây, bố và mẹ tôi chưa bao giờ gọi cho tôi một lần nào. Ngoài nhị bữa ăn đóng học, tôi ko tồn tại tiền làm những gì, sáng nào thì cũng tới trường với chiếc bụng đói meo. Đó là khoảng thời kì buồn nhất trong cuộc đời tôi. Những đứa trẻ ở đó cũng bị phụ thân mẹ bỏ rơi. Một lũ trẻ thiếu thốn tình cảm sống chung với nhau, tâm trạng càng ngày càng tệ. với những lúc tôi cảm nhận thấy thực đơn chiếc và lẻ loi, ko tồn tại ai để bấu víu. Tôi đã sắm lựa cách tự tử bởi thuốc ngủ. Và màu đỏ lộc may là ko chết. Năm đó tôi thế hệ 14 tuổi.

Nhưng game thủ với tin ko, sau lúc được chưng sĩ cho xuất viện, mẹ tôi cho tôi chạy xe ôm trở về nhà, trong tình trạng vẫn còn đó tơ mơ vì ma túy. Lúc đó, tôi gục vào vai anh xe ôm rồi ngủ quên lúc nào ko biết. Cũng may anh xe ôm là kẻ tử tế, chở tôi về nhà, chứ anh ta chở tôi đi lượn lờ đâu đó rồi làm chuyện bậy bạ thì ko biết chuyện gì sẽ xảy ra. ko ngừng lại ở đó. Tôi vừa tự tử hôm trước thì hôm sau bố mẹ nhị bên đều chối bỏ, ko người nào thèm nuôi. ko người nào trong số bọn họ sử dụng rộng rãi tôi sống chết như thế nào. Ngay ngày hôm sau, tôi phải thu dọn đồ đoàn và tới nhà một người cô để ở. Giờ nghĩ lại, tôi vẫn ko hiểu nhiều sao bố mẹ mình lại hoàn toàn với thể lạnh lùng, vô cảm tới vậy. đối với việc bị tiến công, cảm giác bị bỏ rơi khiến cho cho tôi đớn đau hơn.

thực khó tin là game thủ hoàn toàn với thể chịu được tất cả những điều này!

Tôi thực màu đỏ lộc may lúc với những người game thủ rất yêu thương mình. với những người dù ko thân nhưng vẫn tương trợ tôi. Đoàn cấp 2 cũng yêu quý và động viên em rất nhiều. Tất cả đều mong tôi với một cuộc sống thường ngày tốt xinh hơn. game thủ hữu tôi đều sở hữu gia đình phổ quát, được bố mẹ nuông chiều. Sống Một trong những người như vậy, tôi ko tồn tại lý do gì để nổi loạn, bỏ học hay làm bất kỳ điều gì để xoá sổ game thủ dạng thân. Tôi muốn với một cuộc sống thường ngày phổ quát như bọn họ nên tôi nỗ lực học hỏi và tiếp tục sống tử tế.

sắp đây, tôi đọc một cuốn sách nói rằng mức độ vui hay buồn của một người đều được mã hóa trong DNA. với những người sinh ra đã với mức độ sáng sủa, vui vẻ từ trung bình (mức 5) tới cao (mức 7). với những người dù nỗ lực tới đâu thì mức độ hạnh phúc của bọn họ cũng chỉ ở mức 5 trở xuống. với nhẽ tôi màu đỏ lộc may với phúc khí cao nên trừ những lúc khốn cùng, tâm trạng của tôi luôn luôn thăng bởi, tôi giản dị và đơn thuần tìm thấy thú vui trong những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống thường ngày.

ko hiểu nhiều sao tôi sớm với suy nghĩ rằng nếu mình ko tự lo cho bạn thì sẽ ko tồn tại ai chăm sóc mình. Đây là cuộc sống thường ngày của tôi, tôi phải với trách nhiệm với nó. Trong phim với khá nhiều đứa trẻ to lên trong một gia đình ko hạnh phúc, thường xuyên sa vấp ngã, tìm cách xoá sổ cuộc đời để trả thù cho phụ thân mẹ. vì sao lại trả thù phụ thân mẹ mình bởi phương pháp xoá sổ cuộc đời mình? Vì sau hết, tôi là kẻ bị tổn thương. Đó là lý do vì sao tôi ko bao giờ nghĩ tới việc làm những điều ngu ngốc.

game thủ đã trọn vẹn vượt qua những điều này chưa?

Ngay cả ngày nay, lúc tôi nói với game thủ, tôi vẫn khóc. Tôi thậm chí ko biết liệu mình đã trọn vẹn vượt qua nó hay chưa. Vết thương vẫn còn đó, ko khỏi. Mỗi lần nghĩ lại, tôi lại thấy xót xa cho chính mình. Cũng may là tôi mạnh mẽ và tự tin, với game thủ hữu và người ông xã yêu thương bù đắp nên dù quá khứ vẫn đau nhưng ko liên quan tới cuộc sống thường ngày ngày nay nữa.

bạo lực và chấn thương tâm lý

với một bước ngoặt khác lạ đáng nhớ nào trong hành trình chữa bệnh của game thủ ko?

ko tồn tại cột mốc rõ nét. Chỉ là sau lúc tự sát, tôi biết mình ko thích chết, phải nỗ lực sống. với những người cho rằng cuộc sống thường ngày phải thế này, với tôi, chỉ cần sống yên ổn là đã hạnh phúc lắm rồi. Chỉ cần đi ngủ vào buổi tối nhưng mà biết rằng ngày mai mình sẽ ko bị đuổi ra phía bên ngoài đã là màu đỏ lộc may lắm rồi. Ngày qua ngày, tôi chỉ nỗ lực sống sót.

lúc kể câu chuyện của tớ, game thủ mong đợi người theo dõi phản ứng như thế nào?

san sẻ nó như một phương pháp để động viên người khác, tôi mong mọi người hãy gật đầu đồng ý nó như vậy, để mạnh mẽ và tự tin hơn, tìm thấy sự tích cực và vượt qua nỗi đau, để ko xoá sổ cuộc sống thường ngày của game thủ. Tôi ko cần mọi người cảm nhận thấy thương hại, thương hại hay bảo tôi phải làm những gì. Còn những người thân yêu của tôi, tôi mong nhận được sự yên ủi phần nào.

Cô gái vượt qua nỗi đau bị bạo hành

Ảnh: Pexels / Clement Percheron

Vậy chúng ta hoàn toàn với thể làm những gì để giúp đỡ những người bị tổn thương?

Đối với những người tự tử vì thiếu thốn tình cảm, nhất là những đứa trẻ bị bỏ rơi như tôi, giản dị và đơn thuần lắm, chớ bỏ rơi nó nữa, chớ để nó thiếu thốn tình cảm nữa. ko cần bất kỳ lời khuyên. Hãy yêu nó. Điều duy nhất đứa trẻ cần là tình yêu thương. lúc được yêu trọn vẹn, nó sẽ ko bao giờ muốn tự tử. Nhưng nếu game thủ ko yêu nó nhưng mà cứ khuyên nhủ, dạy dỗ và lên lớp thì cũng chẳng giải quyết được gì.


xem thêm

• [ELLE Voice] Hành trình chữa lành tâm lý: Vượt qua vực thẳm

• Những điều hoàn toàn với thể làm tổn thương 12 cung hoàng đạo

• tập thể LGBT dễ bị bạo lực tình dục hơn


Theo anh / chị, những điều nhưng mà người khác thường nghĩ sai về người sang chấn tâm lý là gì?

Vẫn với khá nhiều người tiến công giá thấp nỗi đau của những người bị tổn thương tâm lý. Điều đó rất tàn nhẫn và độc vô lương. với một câu tiếng Anh là “Hãy tử tế với mọi người game thủ gặp vì bọn họ hoàn toàn với thể đang chống chọi trong trận chiến của chính bọn họ“. Nếu game thủ ko thể tương trợ, yên ủi hay san sẻ với bọn họ, chớ khinh thường nỗi đau của bọn họ.

Cô gái vượt qua bạo lực

Ảnh: Pexels / Daria Nekipelova

Điều quan yếu nhất nhưng mà game thủ nhận ra sau lúc nhìn lại toàn bộ hành trình này là gì?

Đó là luôn luôn yêu game thủ dạng thân mình. Tôi phải bên trên tất cả game thủ dạng thân mình. Dù ko người nào yêu mình cũng ko sao, mình yêu game thủ dạng thân mình là đủ rồi. Người ta thường nói “bên trên đời này chớ phụ thuộc vào bất kỳ ai vì tới cuối ngày ngay cả chiếc bóng của game thủ cũng bỏ game thủ đi trong bóng tối”. Nếu với chuyện gì xảy ra, tôi chỉ hoàn toàn với thể vượt qua bởi chính nội lực của tớ. Tất nhiên sẽ khá màu đỏ lộc may nếu với người tương trợ, nhưng chớ quá kỳ vọng để ko phải thất vọng. Yêu game thủ dạng thân, mạnh mẽ và tự tin, ko phụ thuộc vào người khác là những điều tôi học được.

Sự chữa lành thực sự cho game thủ là gì?

Nếu mọi người nghĩ rằng chữa lành với tức là giúp người đó quên đi những gì đã xảy ra, thì điều đó ko thể được, vì vì người bị tổn thương sẽ ko bao giờ quên những gì đã xảy ra. game thủ dạng thân tôi cũng muốn tìm hiểu được ý nghĩa và tầm quan trọng của việc chữa bệnh. Nếu gặp một người tổn thương, tôi chỉ mong mọi người nỗ lực làm cho những người đó vui hơn để bù đắp nỗi đau nhưng mà bọn họ phải trải qua. Tình yêu hoàn toàn với thể là liều thuốc duy nhất. Ngoài ra, tập thể và xã hội cũng cần sẵn sàng can thiệp và thực hiện những giải pháp để đảm bảo an toàn trẻ em khỏi bạo lực gia đình.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *