nhân loại chăm sóc thú cưng, nhưng theo một cách nào đó, chính chúng ta “bảo đảm” chúng ta bởi sức mạnh chữa bệnh và kết nối của chúng ta. Joni Vô Diện và đồng bọn ranh ma là một cuốn sách hay của tác nhái Nguyễn Khắc Cường viết về chó mèo ở thành phố, về cuộc sống thường ngày muôn màu sắc nhưng ẩn sau sự mỏng mảnh, lẻ loi của nhân loại tiên tiến.
Tác nhái Nguyễn Khắc Cường hiện là Tổng biến đổi báo Mực tím. Câu chuyện của anh ra mắt tại một khu chung cư và những con phố xung quanh, lấy cảm hứng từ chú mèo Ba Tư lông vàng nhưng anh đang nuôi. Đối với người dân thành thị, thú cưng nói chung và mèo nói riêng là nụ cười, là chỗ dựa ý thức, thậm chí là kẻ người chơi, người thân trong gia đình.
lúc trở về nhà sau một ngày mỏi mệt với cuộc sống thường ngày và công việc, chúng ta cảm nhận thấy được yên ủi lúc mang những con vật nhỏ nhắn nhỏ hy vọng, chào đón, ko phán xét … song, đối với chúng – những con vật cưng thành thị, người chơi dạng năng tồn tại đã mất đi và chúng ta là nguồn sống và nụ cười duy nhất của chúng ta.
Như tác nhái Nguyễn Khắc Cường đã san sớt:Mèo sinh ra ko chỉ mang để bắt chuột, chó ko chỉ mang để giữ nhà, chúng xuất hiện bên trên trái đất này để làm người chơi với nhân loại. thỉnh thoảng chúng ta đối xử tệ với người chơi hữu của tôi…”.
Đây là một cuốn sách tuyệt vời cho những tình nhân động vật, trẻ em và người to đã từng là trẻ em, do vì nụ cười đọc những thứ đáng yêu luôn luôn vượt qua tuổi tác. khác lạ, những người trẻ ở sắp Gen Z rất mang thể cảm nhận thấy đồng cảm với tương đối nhiều khía cạnh trong cuốn sách hay này. chúng ta là thế hệ to lên với kiến thức và ý thức vững vàng về những vấn đề môi trường thiên nhiên, quyền động vật, song song là thế hệ nhạy cảm với nỗi đau và sự lẻ loi.
Joni là tên một chú mèo Ba Tư, nó vốn sống ở Nga, tình cờ theo chủ về việt phái mạnh phái mạnh và vì một biến cố nên nó phải ở với những người chủ thế hệ tại đây. ko thích bắt chuột, ko thích câu cá, lười vận động … nhưng lại đáng yêu, mũm mĩm và mang những người người chơi “thổ địa” siêu tinh nghịch. Đó là chú chó công chúa đáng yêu của quán “Tốc Kiêu”, người chơi mèo Xúc Xích bị bỏ rơi lúc nhỏ, lập “hầm” bên dưới tầng hầm để xe chung cư và được ko ít cư dân lén lút cho ăn. Trong vai Grey Vein, con mèo hoang thực sự, Munchkin, con mèo chân ngắn mộng mơ…
bởi trái tim nhạy cảm và óc quan sát tinh tường, tác nhái Nguyễn Khắc Cường đã rung động và ghi lại những điều nhưng chỉ những người nuôi thú cưng thế hệ hiểu được. Đó là câu chuyện về một con mèo được nuôi trong một ngôi nhà, nụ cười duy nhất của chính nó là chủ nhân, nhưng nó hiếm lúc chơi với nó. Trong một lần buồn chán, anh mang chơi với đàn tình nhân câu ngoài ban công và rủi ro bị trượt chân té. Là một con mèo nhà, nó ko biết làm thế nào để thích ứng với cuộc sống thường ngày phía bên ngoài. Hay câu chuyện về chú mèo của anh Đặng Trí bị chủ để bên trên xe, khóa trái cửa. Hay chuyện ban quản lý chung cư lạnh lùng cắt điện tới từng căn hộ mang vật nuôi nếu chủ ko chịu để chúng. Hay cách cho những chú chó, mèo cưng mang thời cơ gặp gỡ người chơi tình và “yêu nhau” trong môi trường thiên nhiên nhân loại càng ngày càng cách trở… Thậm chí, những tình nhân chó, mèo ở chung cư còn nỗ lực tạo nhóm, giấu thú cưng mỗi. thời kì BQL kiểm tra dù biết đó chỉ là giải pháp tạm thời. Nhưng thực rủi ro cho những chú chó, chú mèo ko còn được ra bên ngoài dạo chơi nữa.
Tác nhái đã cho tất cả những con vật cưng trong sách kết thúc mang hậu và được sống trong tình yêu thương. Nhưng thực tế cuộc sống thường ngày ko xinh trẻ trung như vậy. Những người chủ ko chỉ mang mang mèo và chó, nhưng thỉnh thoảng chỉ mang chúng ta.
Với tư cách là “Rừng me” trong ngòi bút của nhóm Mái vòm xanh sôi động một thời và hiện là Tổng biến đổi báo Mực Tím, tác nhái Nguyễn Khắc Cường đã tạo ra một trái đất ngụ ngôn tiên tiến thu nhỏ trong cuốn sách này. Joni Vô Diện và đồng bọn ranh mamột tác phẩm chữa lành và khiến cho cho mọi người muốn sống tử tế hơn, yêu đời hơn.
Trích đoạn:
“lúc mẹ cô kể câu chuyện, Joni vểnh tai lên để lắng tai. Thường thì ở đoạn ‘mặt thực kinh khủng’, anh ta nhái vờ mỏi mệt, nằm ngửa để che đi khuôn mặt nhưng mọi người sắp nhìn thấy. Nó giơ tứ chân lên, để lộ loại bụng với những sợi lông quyến rũ gold color kem khiến cho cho lũ trẻ thích thú:
– xinh phải ko, bộ lông của Joni trông ngon quá, giống như … cục thịt bông vậy, muốn nhổ một loại là muốn ăn!
Joni nheo mắt, liếc ngang nhìn kẻ háu ăn vừa nói. Những kẻ này thực sự kỳ lạ, phản hồi về bộ lông của chúng ta và nói về lỗ mũi của chúng ta. Mũi của Joni ko tồn tại sống mũi như mũi mèo việt phái mạnh phái mạnh, khiến cho cho mặt nhăn nhó, trông rất buồn cười”.
————
“… ‘Mỏ chó’ (thứ đó ko đau nhưng phải loạng choạng) xuất hiện khắp nơi trong chung cư, mang lúc trước cửa chung cư, mang lúc ngay trước khu chợ quán, mang lúc lòi ra bên dưới chân cầu trượt. sân chơi trẻ em … để sáng nào thì cũng đều phải mang mấy dì chống nạnh nhưng chả biết chó nhà ai.”.
“viên chức bảo đảm tỏ ra rất hoảng sợ lúc nhận lại chú mèo bất thần được giao nộp. Tôi ko biết phải làm thế nào với nó, nó quá tệ để nó chết đói, ai đã làm điều đó. Và giữ nó là vi phạm quy chế chung cư. Thấy anh ngồi ủ rũ bên con mèo liên tục khóc, một người thợ điện ko khỏi xúc động:
– Thôi, anh nỗ lực nuôi nó vài ngày, vào cuối tuần em mang về quê cho mẹ anh nuôi.
tối đó con mèo ngủ trong phòng bảo đảm, ngoại trừ là một người vô cùng ghét mèo. Anh miễn cưỡng tậu hộp sữa đổ lên đĩa cho nó liếm, thế là nó đỡ đói và nín khóc, trốn vào góc ngủ một giấc dài.
Nửa tối, con mèo tỉnh giấc, tìm cách trốn.”.
————
“Con mèo tội nghiệp đã sống một cuộc đời rất buồn, ngay cả với chủ, nó chỉ giao tiếp qua camera nhiều. Buổi tối, cô Bành Mật luôn luôn đi làm việc về và mang thuốc lá cho chưng. Ông chú hôi rình đó vấn vít lấy cô Bành Mật từ phòng bếp tới bàn ăn, sau đó nhì người ngồi bên trên ghế sô pha xem bộ phim truyền hình dài 168 tập. Thỉnh thoảng, cô Honey sẽ vuốt ve Munchkin vài lần và sau đó gọt cam hoặc cắt táo để lấy thuốc lá.
Munchkin lẻ loi nên lúc mang người chơi tình nhân câu, anh ko muốn rời xa”.
————
“Chúng ta luôn luôn muốn người khác hiểu mình, nhưng lại ít lúc lắng tai người khác, khác lạ là với những loài động vật ko nói cùng một khẩu ca. chúng ta cũng đều phải mang trái tim, biết vui, biết buồn và biết đãi đằng cảm xúc của tôi.”.
————
“Con chà vẫn ko nhúc nhích. Buổi sáng, cả nhà tiến công răng, rửa mặt xong, ngồi vào bàn ăn sáng thì anh lẻn vào nhà dọn dẹp, nhảy lên lavabo rồi cuộn mình trong đó. ko tồn tại nghiên cứu khoa học nào giảng giải vì sao mèo Ba Tư lại thích ngủ trong bồn rửa mặt. Ông nội nói chắc như vậy vì trời mát. Còn dì Chíp thì nghĩ chậu rửa mặt nhỏ và gọn như loại nôi, nhỏ nhắn nào thì cũng thích nằm nôi.”.