Tôi tới Hà Nội lần trước tiên vào năm 1996, lúc đó, những sinh viên năm cuối ở miền núi như Shop chúng tôi đều phải sở hữu nhu yếu được ra Hà Nội ngay sau kỳ thi tốt nghiệp. Shop chúng tôi lên Hà Nội nhanh chóng lẹ tới những lò luyện thi, mong tìm thời cơ để thu hẹp lỗ hổng kiến thức trước lúc lao đầu vào ôn thi đại học.
Trước lúc đi, Shop chúng tôi đã được dặn dò phải tránh đủ thứ đáng sợ ở dòng chốn phồn hoa ấy là Hà Nội mênh mông với bao đoạn đường ngang dọc trông giống nhau, nên những “kẻ ngu” phố phái mạnh. Ngọn núi tí xíu với vấp ngã ba xuống đó rất dễ bị lạc; người Hà Nội vốn phú quý, kiệm lời nên cư xử thận trọng, lạnh lùng; rằng ở Hà Nội, hỏi đường, xin ngụm nước, ngồi một lúc… đều phải trả tiền; Hà Nội đó… Nhưng Hà Nội vẫn cuốn hút Shop chúng tôi với ước mơ về một chốn phồn hoa ngập tràn ánh sáng. Vì vậy, Shop chúng tôi đi…
Tôi màu đỏ may mắn được ở cùng một gia đình người Hà Nội ở làng Dịch Vọng Hậu. Một gia đình ba thế hệ sống trong ngôi nhà nhỏ sâu trong ngõ Đa Lộc. lúc anh còn trẻ, chú của anh làm việc bên trên núi trước lúc trở về làng lúc ông nghỉ hưu.
Căn nhà cấp tứ nhỏ với khoảng sân nhỏ và một gian bếp rất nhỏ là nơi sinh sống của một gia đình với tới bảy người. Một bà già, chú và dì, ba đại trượng phu và một con gái. Con gái người chơi hơn tôi một tuổi và đang học khoa tiếng Pháp trường Đại học Ngoại ngữ Hà Nội.
Tôi được phép ở chung phòng với cô ấy, đó là một căn phòng nhỏ kéo dãn dài từ một mái hiên dài. Căn phòng được trang trí rất xinh. Trước tôi, gia đình người chơi từng lo cho con của đồng nghiệp cũ về Hà Nội dự thi.
Tôi cố tình nhìn kỹ cánh cổng gold color ở lối vào. Đó là một dòng cổng mẫu cũ mang màu sắc sắc hoài cổ. gold color sậm đã điểm xuyết rêu phong và cũng nhuốm màu sắc hoài cổ là điều đơn thuần và giản dị bắt gặp trong số những ngôi nhà kính lung linh hay những kệ chất đầy hàng hóa của hàng dài siêu thị, siêu thị bên trên tuyến đường. Đường Xuân Thủy.
dòng cổng ngõ Đa Lộc, nửa vắng lặng, nghiêm trang, nửa sắp gụi thân quen là tâm điểm, là dấu ấn để tôi nhớ mãi nhưng sau này mỗi lúc bước ra khỏi trường luyện thi đầy người nóng ran. sắp một tháng dài như thế, ngày nào tôi cũng đi kiếm cổng vào ngõ vàng.
Sau đó tôi thi đại học, ba lần ở ba vị trí ko giống nhau với tổng cùng chín ngày cả làm thủ tục và thi. Chú tôi rong ruổi bên trên dòng xe máy cũ kỹ chở tôi đi từng nơi; bác bỏ chở tôi về nhà bên dưới dòng nắng gay gắt giữa trưa hè và những lúc dòng người kẹt xe ngoài đường.
bác bỏ chở tôi chạy ra vào qua cánh cổng cũ kỹ gold color ấy với vẻ trầm lặng và lo lắng như mẹ thân phụ. Anh gọi tôi dậy sớm để ăn bát phở buổi sáng, anh đợi tôi từ phòng thi đi ra với góc nhìn động viên thâm thúy. đoạn đường tới với ước mơ của tôi thấm đầy những giọt mồ hôi của một kẻ đã từng là kẻ ngoài.
Sau này, ngôi trường nhưng tôi sắm theo học là trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Từ ký túc xá của trường tới nhà tôi chỉ cần đi bộ. Vì vậy, tôi thỉnh thoảng ra vào bên dưới cánh cổng vàng đã được sơn sửa lại.
Chủ nhật được nghỉ, tôi chạy qua thì thấy bà cụ cột tóc đuôi ngựa đang ngồi giã trầu bởi dòng cối tí xíu. Nghe cô chú thích thích về cây hoa cẩm tú cầu đỏ chỉ nở hoa một lần trong năm, hoa nhỏ white color thơm. với lúc anh đi theo dì, chú rể và cả những người to tuổi nhất trong bọn họ, nhưng cũng đã năm tay mười về đám giỗ.
Cô gái miền núi vụng về, chỉ biết ăn để no bụng, nay cầm con dao nhỏ sắc bén cần mẫn tỉa hoa cà rốt hay chẻ đôi quả ớt đỏ tươi để bày lên mâm. thỉnh thoảng tôi chạy lại ngồi ôm em gái nhìn dáng vẻ vẻ người mảnh khảnh, nước gia trắng ngần với đôi mắt rất xinh bên dưới hàng mi cong, mơ mòng kể về một chàng trai láng giềng hay kiếm cớ tạt qua. Ánh trăng vẫn vàng bên trên sân nhỏ, tiếng đàn nguyệt từ căn gác ko tính vọng xuống êm đềm, trong trẻo …
Hà Nội hiện tại là một trong những phần ký ức thân yêu của tôi dù tôi đã rời xa Hà Nội từ lâu. Lần trước lúc đi qua cánh cổng vàng để vào ngõ, tôi chỉ nhìn thấy con ngõ hẹp dài bên dưới những tầng cao.
Bà cụ và chú đều đã chuyển đi vùng khác, cô và chú cũng đã chuyển đi. Chỉ thấy cánh cổng vàng lặng lẽ em về trong chiều mưa.
Bài viết Câu chuyện cảm động về một gia đình Hà Nội đầy tình yêu thương tham dự cuộc thi Viết về ký ức Hà Nội bên trên phân mục Hà Nội Ngày nay (Báo Điện tử Dân việt phái mạnh). Kính mời độc giả gửi bài dự thi về địa chỉ email [email protected] hoặc gửi thư về địa chỉ Ban người chơi đọc, Báo Nông thôn Ngày nay / Điện tử Dân việt phái mạnh, 68 Dương Đình Nghệ, Cầu Giấy, Hà Nội.
Tác phẩm gửi tới Báo điện tử NTNN / Dân việt phái mạnh phải ghi rõ bọn họ tên tác giả, bút danh (nếu với), năm sinh, nghề nghiệp, phái mạnh nữ giới, địa chỉ liên lạc, email, số máy tính bảng. Mỗi tác giả hoàn toàn với thể gửi nhiều tác phẩm nhưng phải thống nhất bút danh.
Cơ cấu phần thưởng: 01 giải nhất trị giá 10 triệu đồng kèm Giấy chứng thực; 01 giải Nhì trị giá 7 triệu đồng cùng Giấy chứng thực; 02 giải Ba, mỗi giải trị giá 5 triệu đồng kèm Giấy chứng thực và 05 giải Khuyến khích, mỗi giải trị giá 2 triệu đồng kèm theo Giấy chứng thực.