Đây cũng chính là nơi xảy ra sạt lở nhiều nhất bên trên địa bàn tỉnh. Vì vậy, hành trình đi kiếm con chữ của những em học trò nơi đây cũng thực khó tả. Ước mơ giản dị của bọn họ chỉ là một ngày nắng tới trường.
Số 25, trống 18
Một ngày giữa tháng chín, tức là chỉ vài ngày sau ngày mở đầu, trời đổ mưa to từ rạng sáng. Lớp 4A3 (Trường Tiểu học xã Đăk Hà) vắng tanh. Sĩ số với 25 học trò thì 18 học trò ko tới trường, chỉ với 7 học trò (HS) nằm tản mát trong căn phòng trống.
Lớp với 25 học trò nhưng nghỉ học với 18 học trò. |
Dù 2/3 học trò quên ko tới lớp nhưng buổi học vẫn phải ra mắt. Thầy A Dũng, giáo viên chủ nhiệm, từ lâu đã quen với cảnh học trò nghỉ học. Tuy thế, việc sắp 20 học trò nghỉ học ngay lúc niên học bước vào niên học thế hệ đã biến thành một con số đáng báo động. Cả buổi học, gan liền ko thể nào vui được.
Ông Dũng cho biết thêm, những cháu nghỉ học thời điểm ngày hôm nay đều ở thôn Ngọc Leang, cách trường 8 – 10 km. phần to nhà nghèo, ko tồn tại xe đạp nên phải đi bộ tới trường. Trong lúc đó, những bậc bố mẹ vẫn chưa ưa chuộng tới việc học hành của con em mình. với bố mẹ đi làm việc từ lúc gà trống gáy thế hệ về tới nhà muộn. cũng rất với thể với những gia đình ở nhà sàn cả tháng trời. Việc học của trẻ phó mặc cho giáo viên. Do đường tới trường xa nên vào những ngày mưa lũ, những em thường rất ngại tới trường.
Ở nơi mỗi lúc mưa xuống như thế này, việc học trò tới lớp ngày mưa cũng chính là nỗi lo của những bậc bố mẹ. Để con game thủ ở nhà với nhẽ là cách tốt nhất rất với thể để giữ an toàn và tin cậy.
Theo cô Hồ Thị Thùy Vân, Hiệu trưởng Trường Tiểu học Đăk Hà, học trò nghỉ học nhiều nhất của trường rơi vào nhị thôn Kon Pia và Ngọc Leang. Từ làng Kon Pia tới trường phải đi một quãng đường dài khoảng 7 km. Quãng đường dài vượt qua tư bề đồi cao làm cho cho nhiều em ngại tới lớp. Đường từ thôn Ngọc Leang tới trường tuy với phần cân đối nhưng xa nên số học trò ở thôn này nghỉ học cũng nhiều hơn nữa.
Cô Vân cho biết thêm, ngay từ cuối tháng 8, để đảm bảo sĩ số, giáo viên của trường đã phải xuống tận những game thủ dạng vùng sâu, vùng xa để vận động bố mẹ đưa học trò tới lớp. Nhưng động tác giống như bắt cóc bỏ đĩa. Số học trò cũng lên xuống theo những hạt mưa rừng.
gia sư Dũng động viên học trò vào lớp |
Tôi lười tới lớp vì ko tồn tại áo tơi.
Trời tối, bước đi gan liền như loạng choạng bên trên đoạn đường đất trơn trượt. thời điểm ngày hôm nay 18 học trò được nghỉ học, đồng nghĩa với việc chiến dịch của ông Dũng kéo dãn dài tới tối mù.
“Ban ngày dân làng đi làm việc chỉ với mấy đứa nhỏ ở nhà. Nếu học trò muốn ra khỏi lớp, những em cần gặp bố mẹ. thời khắc tập thể thao tốt nhất rất với thể là lúc bò đã về chuồng, khói bếp bốc lên bên trên những mái nhà sàn ”, gan liền vừa đi vừa nói.
Dù đã qua lại đoạn đường này nhiều lần nhưng gan liền vẫn phải luồn lách thế hệ ko bị té. giới hạn chân trước căn lán vách gỗ, sống lưng chừng dốc vào game thủ dạng Ngọc Lèng, gan liền reviews đây là nhà của Y Lai, cậu học trò hay nghỉ học nhất lớp.
Trong căn nhà trống vắng ko tồn tại gì giá trị, chị Nhâm (mẹ Y Lai) đang tắm cho đứa con út 2 tuổi. Chị Nhâm thế hệ 33 tuổi nhưng đã với 7 người con. ck mất cách đây 2 năm do bệnh gan, chị Nhâm trở thành trụ cột, vừa làm phụ vương, vừa làm mẹ nuôi những con to khôn.
Thấy gia sư, chị Nhâm mặc lại ăn mặc quần áo cho con rồi ra phía bên ngoài rỉ tai. Từ việc nhìn dòng giường ọp ẹp với đủ loại ăn mặc quần áo cũ nát và nhìn một nhóm khách lạ, Nhâm hồi hộp ko biết nên mời khách ngồi hay đứng. gan liền bất thần lên tiếng xóa đi khoảng trống khó xử: “Y Lai đi đâu, sao thời điểm ngày hôm nay ko tới lớp?”.
ck mất cách đây 2 năm, chị Nhâm trở thành trụ cột gia đình nuôi 7 người con |
Nghe tiếng gia sư, Y Lai chạy thời gian nhanh từ sau nhà ra chào rồi thời gian nhanh chóng nấp sau sống lưng mẹ. Trước thắc mắc của gia sư, cô Nhâm cho rằng nhà quá nghèo, ko tồn tại phương tiện đi lại nên những cháu phải đi bộ tới trường. Nhà xa trường nên những ngày mưa lũ trẻ ko muốn tới trường.
\N
“Tôi ko tồn tại tiền sắm áo tơi nên đã sử dụng túi ni lông trong bao đựng phân bón để làm áo tơi cho con. Mấy hôm vừa rồi dòng túi ni lông đó bị rách rưới, ko tồn tại áo tơi để mặc nên đành ở nhà. Tôi cho biết thêm, con tôi tới lớp nhiều nhưng lúc tới lớp lại thích ở nhà trông em hơn ”, chị Nhâm nói.
Cảm thương gia đạo nghèo túng, gan liền nhẹ nhõm khuyên gia đình nỗ lực lo cho con ăn học. Sắp tới, nhà trường sẽ vận động những mạnh thường quân tương trợ áo tơi để những em tới trường trọn vẹn hơn. Sau lúc hỏi ý kiến gia đình, gan liền cũng lao ra khỏi nhà chị Nhâm để tìm một gia đình khác với con nghỉ học.
Cách đó vài bước đi là nhà của Y Mai (lớp 4A3). Những ngày mưa, Mai cũng lười tới lớp. Chị Y Hoan (35 tuổi, mẹ Y Mai) ngơi nghỉ bên hiên nhà sau một ngày làm việc mỏi mệt. Kết hôn năm 2005, tới nay cô đã với 9 người con. Nhà đông con nên cuộc sống đời thường của gia đình chị luôn luôn thiếu trước hụt sau. nhị đứa con đầu của chị cũng bỏ học trước lúc học lớp 9.
Gia đình khó khăn, áo tơi cho con tới lớp cũng chẳng lành. Những hôm trời mưa, ngại tới lớp, Mai xin mẹ ở nhà chăm những em. Lo lắng những ngày mưa lũ, sạt lở đất nên chị Hoan cũng đồng ý cho con ở nhà.
“Trời mưa tầm tã, bọn trẻ ko muốn tới lớp. Ở đây thường xuyên xảy ra sạt lở, con dòng tới lớp, tôi cũng lo lắng lắm. Trời mưa từ sáng nên tôi xin nghỉ ở nhà nên tôi cũng đồng ý ”, anh Hoàn nói.
Đứng cạnh mẹ, Y Mai cho biết thêm quãng đường từ nhà tới trường khoảng 8 km, mẹ bận đi làm việc rẫy nên em phải tự đi bộ tới trường. Vào những ngày mưa, đường tới lớp là một thử thách to đối với tôi và những game thủ.
“hằng ngày 5h30 siêu thị chúng tôi dậy sẵn sàng sách vở và giấy tờ, ăn mặc quần áo và tới lớp. Vào những ngày lạnh giá, áo ko đủ ấm, chúng ta chỉ rất với thể chạy thực thời gian nhanh cho ấm. Một hôm trời mưa to, tới lớp siêu thị chúng tôi ướt hết cả người. Mỗi lần như vậy, siêu thị chúng tôi lại mong với nắng ”, Y Mai nói.
Câu chuyện của Y Mai đứt gánh ở đó lúc cơn mưa to ập tới. Nhìn cô học trò nhỏ, gan liền thở dài nhìn ra phía bên ngoài trời mưa tầm tã.
“Cứ đà này thì ko biết tương lai của tôi sẽ đi về đâu. Giáo dục là đoạn đường thoát nghèo ngắn nhất ”, ông Dũng nói.
Như hiểu ra điều gì, chị Hoan vừa cho con út bú sữa mẹ vừa hứa với gia sư sẽ bắt con siêng năng học hành hơn. Cứ thế, chiến dịch của gan liền kéo dãn dài bên trên đỉnh đồi thôn Ngọc Leang trong mưa và tới tận khuya.
Xây nhà trọ
Giờ học vắng làm cho cho giáo viên Trường Tiểu học Đăk Hà rất lo lắng. tới lớp thiếu bữa kiên cố sẽ liên quan rất nhiều tới unique học tập của học trò. Giáo viên phải tìm mỗi phương pháp để kéo học trò tới lớp. Từ việc tuyên truyền tặng áo tơi, bánh kẹo hay kêu gọi quyên góp ủng hộ những em học trò với thực trạng khó khăn.
ko chỉ với giáo viên nhưng mặc cả hệ thống chính quyền H.Tu Mơ Rông cũng vào cuộc để giải quyết tình trạng học trò nghỉ học. Sắp tới, huyện sẽ tương trợ kinh phí giúp nhà trường xây thêm một dãy nhà bán trú cho học trò những làng Kon Pia và Ngọc Leang ở lại trường từ thứ nhị tới thứ sáu.
Tuy thế, những đứa trẻ này ko đủ điều kiện để học bán trú. Vì vậy, việc ăn uống của những em lúc ở lại trường là một vấn đề to.
“Để học trò tới lớp trọn vẹn, cần phải giữ cho những em tới trường. Tuy thế, chúng ko nằm trong diện được trợ cấp suất ăn. Trong lúc đó, gia đình cháu tí xíu rất khó khăn, ko thể tự lo được lương thực cho gia đình. Vì vậy, thời kì tới, siêu thị chúng tôi sẽ tìm cách kêu gọi quyên góp, xã hội hóa để nấu bếp cho những cháu ”, bà Vân cho biết thêm.