KC Metropolis – Tin tức tổng hợp

Logo_KCMetropolis_512x512

thi sĩ Nguyễn Nhã Tiên với Trăng bạc dòng sông Tiếng gàu quê nhà.

Rate this post

tông tích làng vẫn là thi sĩ neo đậu bao năm trong hồn thơ, nỗi niềm day dứt, hoài niệm với khá nhiều mất mát của Nguyễn Nhã Tiên. Đã mang khá nhiều người viết về sông Thu Bồn, đối với riêng mình, dòng sông mẹ xứ Quảng luôn luôn hiện lên trong thơ ca với tâm trạng dạt dào yêu thương.

Nhà thơ Nguyễn Nhã Tiên với vầng trăng bàng bạc, dòng sông và tiếng gàu quê hương - ảnh 1

Nguyễn Nhã Tiên mang tính trăng hoa, phụ tình theo nàng suốt đời.

Nhà thơ Nguyễn Nhã Tiên với Trăng bạc bến sông Tiếng gàu quê hương - ảnh 2

Tác kém chất lượng (bên trái) với những nhà văn trẻ tại Đà Nẵng vào tháng 6 năm 2022

Nhà thơ Nguyễn Nhã Tiên với Trăng bạc bến sông Tiếng gàu quê hương - ảnh 3

một trong những tác phẩm của những thi sĩ xứ Quảng

Đọc tác phẩm thế hệ Những âm thanh bên bờ sông của Nguyễn Nhã Tiên (NXB Hội Nhà văn ấn hành) là dòng sông mang hương hoa bưởi khoác lên mình vẻ xinh mộng mơ, mái tóc bồng bềnh, đôi mắt biết cười, đôi mắt xinh cho một đời dù trở về sau nỗi buồn hiện hữu. mất đi. phiền muộn trần tục cần được loại bỏ để được là chính mình: Tôi rửa sạch sẽ ngày của tôi với bụi / Tôi là toàn bộ trong một hình thức, hoặc những khoảng thời kì khổ đau tới tận cùng: Thôi, sông ko chảy nữa / Chân mỏi mắt mòn. Phùng Quán đứng dậy, cầm câu thơ, anh: Em lạc lõng giữa dòng đời / lẻ loi bên dòng sông / bước đi

thi sĩ Nguyễn Nhã Tiên mang một vầng trăng của riêng mình

rõ rệt dòng sông Thu Bồn bên lở như ảo tượng tạo ra những vần thơ lạ, anh viết: nhứa hò hẹn dòng sông khói sương / Chuyến đò ngàn trùng nhìn tương lai lứa đôi / Về bến gọi nhau tìm nhau … (Vùng đất hy vọng). Mượn bài thi ảnh Bên lở để nói về những mối tình từ buổi đầu đã tan vỡ, nếu làng quê chỉ là làn khói chiều tan tành giữa hư vô. Rồi sao lại về bến dù chỉ là “gọi nhau đi kiếm”. Những hình ảnh trong bài thơ đầy ẩn dụ, đối lập, cách đảo trật tự từ ngữ đã tạo ra chiều sâu cho nỗi niềm hụt hẫng, thổn thức …

thi sĩ Nguyễn Nhã Tiên mang một vầng trăng riêng, bàng bạc theo suốt một đời thơ, với khá nhiều tâm trạng, nhiều color sắc, tạo ra một giọng điệu đa nghĩa trong hình thức mô tả. Ông đã gọi bởi nhiều “chiếc tên”: trăng cổ thụ, trăng khuyết, trăng bên trên trời, trăng hiến dâng, trăng gieo ngọc, trăng tối rằm, trăng kém chất lượng… đã xuất hiện trong thơ với độ dày đặc. tần số. Vầng trăng với sự mất mát, chia lìa của tình yêu lứa đôi: Nhà em bên kia sông mây phần / trăng lấp hiên dang dở / đột nhiên trong tay em vầng trăng khuyết / tiếng tối rơi gọi cát quay … (Nhà tôi ở bên kia sông). Trăng gọi anh về sông quê nhà sóng chạm trăng / gieo vàng ngọc xa….

Nhà thơ Nguyễn Nhã Tiên với vầng trăng bàng bạc, dòng sông và tiếng gàu quê hương - ảnh 4

thi sĩ Nguyễn Nhã Tiến

\N

Nhà thơ Nguyễn Nhã Tiên với Trăng bạc, bến sông Tiếng gàu quê hương - ảnh 5

Tác phẩm thế hệ nhất của anh do Nhà xuất phiên bản Hội Nhà văn ấn hành

Cải vàng mang gì đâu / lỡ một sợi tóc người chưa đủ chắc thành hương.… (Gió gọi). Vầng trăng là hình ảnh của những tâm trạng, những trạng thái tâm lý, tình cảm. thỉnh thoảng vì nỗi đau của cuộc sống thường ngày ngày hôm nay, nên sống khôn còn hơn chết dại / xuôi ngược, gặp nhiều thắng thua. từ là một vầng trăng huyền ảo, xinh xắn, đầy thăng hoa của cảm xúc, của rung cảm thẩm mỹ, hùng vĩ nhưng mà huyền ảo, thỉnh thoảng bị xua đuổi tàn nhẫn, điều hiếm thấy trong thơ ông: Tắt hết những vầng trăng kém chất lượng dối / Em hát khúc phố về làng … (Bài ca của một kẻ ngốc).

Một hình ảnh khác cũng in sâu trong bài thơ là gánh nước giếng quê. Xuất phát từ là một phong tục của người Quảng, mang tục gánh nước vào tối giao thừa như một lời cầu chúc cho một năm thế hệ: Ta va vào giếng khuya thao thức ngàn tối / Lửa xa cháy đỏ một góc trời / Gió thao thức ngoài phố, bước ko đều / Ngoại trừ thao thức, gọi người bởi tất cả. khuôn mặt và cặp đôi (Quốc ca). Tiếng gàu tối khuya ấy cứ lay động trong nỗi nhớ gia diết của một miền quê tuy sắp nhưng mà xa. Những chiếc giếng cổ rêu phong trước thời nông nghiệp thị trấn hóa đã ko còn, mang lời ru mẹ nhóm lửa đốt củi trong tâm địa, đứa con vò gàu bên dưới đáy giếng, chỉ còn lại nỗi nhớ bâng khuâng: mang tiếng gàu ai quên ngoài giếng / Chạm em mãi âm vang nhạc điệu quê nhà… Tiếng gàu bên giếng xưa khắc khoải. liên tục những giây phút trở về trong tâm trí cứ ủi an nỗi nhớ vô bờ bến gọi về miền quê ấy, nơi khóe mắt cay xè tiếng gọi làng.

Nhà thơ Nguyễn Nhã Tiên với Trăng bạc bến sông Tiếng gàu quê hương - ảnh 6

Đọc thơ Nguyễn Nhã Tiên trong vô số năm luôn luôn bị thu hút vì hình ảnh quê nhà như một cõi sáng tạo trong thơ, là khoảng ko cảm xúc của trăng, của sông, của tiếng gàu tối khuya bên trên cánh đồng gắn liền với hình ảnh. Bức tranh của mẹ nơi giọng mẹ bay trong gió.

người nào cũng rất mang thể mang một mái ấm để nhớ và thương. Đọc thơ Nguyễn Nhã Tiên nhiều năm, tôi luôn luôn bị thu hút vì hình ảnh quê nhà như một cõi sáng tạo trong thơ, là khoảng ko cảm xúc của trăng, của sông, của tiếng gàu tối khuya trong một cánh đồng liên tưởng. với hình ảnh người mẹ nơi gác gió: mang mấy mùa? Gió bắc qua sông / thổi mãi ko thành tà áo lụa / người ta để lại mái tóc. (Gió gọi); của bếp lửa hồng, từng tro tàn tôi khắc ghi hình bóng tiếc nuối của một thời tuổi xanh đã mất.

Nguyễn Nhã Tiến là một thi sĩ mang sức bền, sự cứng cáp với nguồn sáng tạo theo thời kì, ko mỏi mệt. Mỗi bài thơ là một nỗi niềm, niềm trằn trọc trước một hiện thực của làng quê. khẩu ca thơ đã phát huy được những giải pháp tu từ, giàu nhạc tính phức tạp, thể hiện ở việc đào bới tìm kiếm kiếm từ thế hệ, từ ngữ để làm thế hệ cảm xúc nên giọng thơ dù ko đổi thế hệ nhưng vẫn làm cho cho ta xao xuyến, bổi hổi …

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *