Đối với Baek Hwi-jeong, Trung Quốc ko chỉ là là quê nhà của cô trong sắp một phần tư thế kỷ, đây còn là nơi cô đã nuôi nấng một gia đình và giúp cô trở thành một phái nữ doanh nhân dày dạn kinh nghiệm.
Cô chuyển tới Trung Quốc vào năm 1998 ở tuổi 30, cùng ck, người đã nhận được được học bổng của chính phủ để theo học tại Đại học Bắc Kinh, cùng theo với cậu phái nam nhi một tuổi của bọn họ.
Điều này xảy ra sau cuộc khủng hoảng tài chính châu Á, và chỉ vài năm sau lúc chung hóa quan hệ ngoại giao giữa Trung Quốc và Hàn Quốc vào năm 1992, thời kỳ chứng kiến nhiều người Hàn Quốc tới định cư ở Trung Quốc và hình thành những tập thể to ở những thành phố to.
Cô Baek coi đây là một thời cơ. Năm 2001, sau lúc gia đình cô chuyển từ Bắc Kinh tới Thâm Quyến, cô xây dựng một tập san kinh doanh nhắm mục tiêu tới dân số quốc tế càng ngày càng tăng của Hàn Quốc ở thị trấn phía phái nam đang bùng nổ. phát nổ.
Và tập san tiếng Hàn miễn phí của cô, Kyomin Segye, đã thành công tỏa nắng lúc đăng những quảng cáo trả phí cho nhiều doanh nghiệp Hàn Quốc ko giống nhau.
“Trong 10 năm đầu, với khoảng 100 tới 150 quảng cáo bên trên tập san hàng tuần. với thời khắc, tập san dày tới 2cm vì số lượng quảng cáo nhiều. Mỗi tháng Shop chúng tôi in khoảng 40.000 phiên bản, “cô nhớ lại.
Nhưng mặc dù công việc kinh doanh của cô vẫn hoạt động cho tới ngày nay, những ngày vinh quang đãng rõ rệt đã qua.
nhì năm rưỡi của Covid-19, cùng theo với những chính sách cấm vận nghiêm nhặt của Trung Quốc, về cơ phiên bản đã xóa sổ nhì trụ cột trong mô hình kinh doanh của cô, tập thể to người Hàn Quốc và doanh nghiệp do người Hàn Quốc cai quản. Quốc chủ ở Thâm Quyến.
Bà Baek thở than: “Công việc kinh doanh của tôi thực sự phải gánh chịu gánh nặng của Covid-19. Shop chúng tôi ngừng xuất phiên bản tập san sau lúc số lượng người Hàn Quốc ở quốc tế sụt hạn chế nghiêm trọng … Đã một năm kể từ thời điểm Shop chúng tôi ngừng xuất phiên bản báo. “
Ngày nay, tập san của cô ấy chỉ được xuất phiên bản trực tuyến nhì lần một tháng, và số lượng quảng cáo đã hạn chế xuống còn khoảng 20 trang mỗi số, buộc cô ấy phải thải hồi một trong những phóng viên báo chí và nhà xây giới hạn đồ họa.
“bởi phương pháp xuất phiên bản trực tuyến, tôi hầu hết ko kiếm sống được và tôi ko tồn tại cách nào để kiếm tiền như trước đây. Shop chúng tôi đang bên trên bờ vực vỡ nợ, ”cô nói.
tình huống của cô ấy minh họa một cách tuyệt vời tác động của làn sóng ồ ạt người Triều Tiên rời khỏi Trung Quốc trong đại dịch. Trong ngẫu nhiên tồn tại số liệu chính thức, những cuộc thiên di đã xảy ra ở nhiều thành phố của Trung Quốc.
Hơn nữa, xu thế bỏ đi nhịn nhường như đã lan sang tập thể sinh viên Hàn Quốc ở Trung Quốc. song, lý do đằng sau sự ra đi nhịn nhường như là ko giống nhau.
Lý do phổ thông nhất dẫn tới sự ra đi hàng loạt của người cao tuổi trong tập thể người Hàn Quốc ở Trung Quốc là những giải pháp zero-Covid của chính phủ Trung Quốc đã liên quan tới sinh kế của bọn họ như thế nào.
Mặt khác, nhiều sinh viên nói rằng bọn họ rời đi vì những chính sách của chính phủ Trung Quốc, “những giá trị Hàn Quốc” và cách sống của bọn họ trở thành ko thích hợp. Nhưng dù lý do là gì, những chuyên gia về quan hệ Hàn – Trung cho rằng cuộc thiên di của cả nhì nhóm đều đáng lo ngại.
Ông Chung, 49 tuổi, quốc tịch Hàn Quốc và đã trú ngụ hơn 20 năm tại Yanji, tỉnh Cát Lâm, cho biết thêm cuộc thiên di này ko thể nhầm lẫn. Ông, người điều hành một trung tâm dạy kèm tiếng Trung cho tất cả những người quốc tế từ thời điểm năm 2008 tới tháng 9 cho biết thêm: “Tôi với cảm giác như khoảng 50% người Hàn Quốc từng sống ở đây đã rời đi trong thời kỳ đại dịch. .
“Thực tế của vấn đề là nền tài chính đã quá tồi tệ. lúc cả thành phố đóng cửa, game thủ ko thể làm việc trong khoảng một tháng, điều đó với tức thị ko tồn tại thu nhập “, ông nói. Diễn Cát đã bị đóng cửa ba lần kể từ thời điểm năm 2020, với rất nhiều đợt bị phong tỏa theo khu vực.
Theo ông Jeong Soo-jeong ở Dongguan, tỉnh Quảng Đông, nơi với ko ít người quốc tế Hàn Quốc đã vận hành nhà máy, tin tức về những doanh nghiệp Hàn Quốc vỡ nợ hoặc chuyển sang nước khác là khá phổ thông. chuyển đổi.
Jeong nói: “Tôi nghe những người Hàn Quốc điều hành những nhà máy trong thành phố kể lại rằng mỗi ngày, trong thời kì toàn thành phố đóng cửa, một trong những nhà máy do Hàn Quốc cai quản bị vỡ nợ. . Tôi cũng biết rằng 10 gia đình Hàn Quốc sẽ sớm chuyển tới việt phái nam phái nam vì toàn bộ nhà máy của bọn họ đang chuyển tới đó. “
Quốc Thiên (theo SCMP)