Tôi đọc được lời giảng giải của chị ngay trang trước tiên: “Tôi làm thơ để chống lại nỗi buồn và sự đơn mẫu. Dẫu biết rằng tới với thơ ko hề đơn thuần và giản dị”. Đó là lời tâm sự của một người con gái làm thơ hay lời cam đoan của tớ bên trên trang trước tiên của tập 8 “Tuyển tập thơ” Nguyễn Thị Thùy Ngoan.
Sách xinh, nhẹ, màu sắc bìa lịch thiệp, mùi giấy thế hệ. Tập thơ được NXB Hội Nhà văn cấp phép xuất game thủ dạng quý III năm 2022. Tập thơ được chia làm nhị phần: Phần một là tập thơ hay được chị tậu lựa từ những tập thơ trước. Phần nhị là phần những nhà văn viết về thi sĩ Thùy Ngoan và thơ. Thơ của game thủ buồn quá! Đó là một tình trạng rất rất đáng buồn đối với một người con gái. Ta đọc trong nỗi buồn ấy một nỗi nhớ nhung rất phái xinh tính, nỗi đau hiện hữu như thực xuyên suốt cuốn sách nhưng mà sắp gụi, giản dị. Người xinh bị “đứt gánh giữa đường” sẽ sống như thế nào và làm mẫu gi để nuôi dạy những con to khôn, cứng cáp và vượt qua nỗi đau thân phận? Gió bắc như nhát dao / Mưa phùn ko buốt / Cắt vào tối! Em / Liễu Tiểu Hương / Lạc trong màn sương / tối tan thành hiện thực “(tối) Bao nhiêu nỗi lo gia đình của một người con gái phải thay ông xã gánh vác nghĩa vụ làm dâu.” bên trên đầu đeo vài mẫu vòng tang Sợi dọc cho mẹ, sợi ngang cho ông xã ”! Hãy đọc những câu thơ bà viết cho quê nhà, cho mẹ ông xã, cho chị dâu…“ Gió thổi cánh diều mỏng manh đứt dây. quê nhà là một bóng người, đôi vai gầy, mái tóc mỏng manh ”.
Tôi quen chị từ lâu, nhất là sau mỗi chuyến ra Hải Phòng giao lưu thơ với đồng minh đất cảng. Mỗi lần gặp và trò chuyện với chị, tôi vẫn thấy ở chị một hồn thơ sâu lắng và nét buồn lo lắng bên trên khuôn mặt xinh xinh của một người con gái góa ông xã. Nỗi buồn xinh tươi đã dệt nên tư cách thi sĩ và những vần thơ u sầu, ko tự mãn và mê tín! Bà là thi sĩ Nguyễn Thị Thùy Ngoan, Hội viên Hội Nhà văn việt phái mạnh phái mạnh, Hội viên Hội Nhà văn Hải Phòng. Một người con gái mang vẻ xinh và phẩm chất của người con gái việt phái mạnh phái mạnh khá truyền thống. Đó là sự dịu dàng, dịu dàng, một tình yêu nồng thắm. Ở cô ấy, chúng ta thấy được cả một tẹo đoan trang, nghiêm túc và một tẹo cởi mở, thực lòng. Đó là hình ảnh của những người con gái yêu đời sống nội tâm. Từ những ngày xa, tôi nhớ hình ảnh cô luôn luôn gắn liền với bài thơ “Non ko quai”. Cảm giác của một người xinh vẫn bước đi trong giông tố cuộc đời, số phận luôn luôn “động dao như mẫu nón ko quai!” Hay bài “Trăng băn khoăn” của chị viết năm 1980 là một tiêu biểu: “Sông đầy gió / Trăng mờ mờ nhạt / Em như con thuyền nhỏ / Lênh đênh giữa sông em / Những tối xanh / qua! qua! rồi một tối / giông tố ập tới / Em đi xa! Để ngoài hiên / Góa phụ trăng! … “Hay như câu ca dao bóng xinh bên dưới đây:” Đũa mang đôi / Mâm mang bát / Em ” m một mình / Chan nước mắt thành cơm / ngoài bậc thềm mưa gió lạnh lùng / Em ngồi nuốt hết nỗi buồn tháng năm / Anh trăng Rằm khuyết / Em như sông cạn trăm năm ko đầy / Trăng dệt sợi cỏ may / Em ngồi vá víu ngày xưa / cải bắp già đã thành mướp / Cây me chua. là ngọt – chua là ngọt / Em và bóng em lẻ đôi / Nước mắt một bát – một người – một mâm! ”(2002). Điều quan yếu là thơ chị ko trở thành buồn, hụt hẫng vì xót xa. Đọc thơ Thúy Ngoan , người ta thấy thương hơn nhưng ko tồn tại cảm giác bị người ta thương hại, chị luôn luôn giữ cho chính mình một niềm tự hào quan yếu: “ko tồn tại quai thì làm mẫu gi!”. Một người con gái xinh xinh, mang tâm hồn thâm thúy và luôn luôn tràn trề năng lực để sống sau bao năm khó khăn sẽ biết làm mẫu gi Nuôi đàn con ăn học to khôn ngày xưa ko dễ Chị là hình ảnh tiêu biểu cho đức hi sinh, vượt khó của người con gái, người con gái mang nghị lực sống, ko dù khốn khó tới đâu, bọn họ vẫn giữ được vẻ xinh giản dị, thủy chung nhất. Readin g Tuyển tập thơ của Nguyễn Thị Thùy Ngoan, chúng ta thấy cô đã từng viết những câu thơ gia diết để chống lại nỗi buồn, nỗi đơn mẫu cho chính mình. Cô tâm sự và trò chuyện thâu tối bởi phương pháp độc thoại với chính mình. Một người con gái hàng tối tìm kiếm lý do và sự tồn tại của chính mình. thiếu phụ lấy ký ức tình yêu và thơ ca làm nơi bấu víu để sống trọn vẹn hơn, nội tâm hơn. Cô lấy thơ và trẻ em làm động lực sống và sáng tác của tớ. Đọc “Mùa xuân ko tồn tại em” để thấy tình yêu thủy chung, hồn nhiên thuở ban sơ: “Anh đi… Để lại cho em một thanh xuân tươi xinh. tứ mươi lăm tối em khóc tối nào nghe tiếng thạch sùng tặc lưỡi tối sâu. .Em ghen tị với mùa xuân như thuở ban sơ, luôn luôn bùng cháy rực rỡ hương thơm và bầu ngực căng tràn sức sống tuổi đôi mươi. bỏ lên trên ngực em, tay em giờ đã lạnh, má tàn nhang và đầu bạc, những chăn ko thể ấm dù mang đắp Em để nguyên vẹn hình ảnh anh mấy chục năm, chỉ mang đôi mắt trẻ thơ lặng lẽ nhìn em … Sâu thẳm như dòng sông lặng, bao lâu rồi em ơi. tình yêu ko tồn tại hồi kết, ko bờ bến … Thanh xuân vĩnh cửu … Mãi mãi ko tồn tại em … Em đã đi qua … bao mùa giông bão! Trái tim loạn nhịp: Tình yêu cho em biết, nhịp đập trong sáng ban sơ “! (Ngày 31 tháng 2 năm 2010). Chẳng hiểu sao, đọc thơ Thùy Ngoan, tôi cứ liên tưởng tới vẻ xinh của những người con gái xưa lúc ngồi than khóc người ông xã đã qua đời. hợp lý và rẻ mang mối tương tác cổ xưa nào đó giữa bọn họ và người thiếu phụ thơ Thúy Ngoan? Để tậu cho chính mình một lối sống bình yên và biết xoa dịu nỗi đau bởi thơ, quả là quá khó đối với một người con gái xinh xinh xắn như em! Tôi nghĩ vậy! cuộc sống thường ngày nội tâm hơn lúc nhân loại ta biết phụ thuộc những câu thơ, biết lấy thơ làm người game thủ tâm giao mỗi tối, thơ giúp chị xinh hơn, thâm thúy hơn lúc biết tự chữa bệnh để vượt qua những xấu số của cuộc đời. đời sống. “dáng vẻ vẻ thơ mồ côi / tối đông gió lạnh, một mình em ru!”.
Thơ Thùy Ngoan về cơ game thủ dạng là buồn. Một câu chuyện dân gian buồn và xinh. con gái cổ xưa yêu ông xã, thương con và giàu đức hy sinh. Cảm xúc về thân phận đau buồn và mất mát của người con gái. “Nửa tối tỉnh soi gương / Thương cho phận gái còn xanh”. Dù vậy, bà vẫn sống hiền khô lành, thủy chung, luôn luôn dạy những con sống mang tình, mang lương. Cô gật đầu cuộc sống thường ngày đơn thân vì tiện lợi của những con. ông xã cô – một nhà giáo giỏi bọn họ Phạm, anh là thầy giáo Phạm Thìn dạy văn tại trường cấp 3 Ngô Quyền, một ngôi trường nổi tiếng của thành phố Hải Phòng. Cô thế hệ 27 tuổi, mẫu tuổi của một người con gái, cô đã biết thế nào là tình yêu vợ ông xã. Một người con gái trẻ xinh xắn như cô phải giấu nỗi niềm mong mỏi, được chăm sóc và nuôi dạy con mẫu. thi sĩ đã trải qua bao thăng trầm, để nay an nhiên nhìn lại hạnh phúc của tớ và của thế gian: “Hạnh phúc như cát khô / Nắm cát giấu giữa kẽ tay / Người thiếu phụ giữ hạnh phúc / Tựa vào cát / Tưới đẫm lệ / Với lời và ngọt ngào / Cát ngủ yên trong tâm bàn tay.
Cảm phục game thủ, một thi sĩ buồn tên Nguyễn Thị Thùy Ngoan! Em viết vài dòng cảm tưởng về chị và thơ – Người thiếu phụ viết thơ mang trong mình một nỗi buồn thực xinh! Chúc game thủ luôn luôn mang một cuộc sống thường ngày bình yên và luôn luôn yêu đời dù cuộc đời này còn nhiều nỗi buồn!
(Hà Nội 4/9/2022)