Tháng 8, lúc nghĩ về nó, tôi nghĩ ngay tới tiết trời thoáng mát của một ngày mùa thu. Nhưng loại thời tiết đáng yêu ấy chỉ mang ở bất kỳ miền nào bên trên tổ quốc, chứ ở quê tôi quanh năm chỉ mang nhị mùa mưa nắng. Tháng 8 mưa nhiều. Thời tiết đỏ như máu cô cô gái oi bức tới ko thở được nhưng bất thần bão ập tới khiến cho cho ko người nào kịp trở tay.
Như chiều nay đang nắng đổ lửa đột nhiên mây đen kéo tới ào ào, ầm ầm, nước đổ xuống như thác. Vội vàng đóng cửa sổ. Nhìn qua tấm kính, tôi rất mang thể thấy ai ở bên kia đường đang bận rộn cày lúa. Tần ngần đứng ở cửa nhìn qua nhưng thương cho nhà người ta. Mưa to cuốn cả lúa chưa xới thành đống, vợ ck con loại vất vả dầm mưa, cơm áo ko tự ti.
Tự dưng lúc còn nhỏ, mẹ cũng đi làm việc ruộng thuê kiếm cơm. Mùa gặt cũng gặp trận mưa to như thế này, khoảng sân nhỏ trước nhà đã được quét dọn tinh khiết sẽ và phơi khô. Gạo thì nhiều nhưng sân thì nhỏ, mẹ phải kê đồ đoàn trong phòng khách cho gọn nhẹ rồi đổ gạo từ phòng khách qua hàng ba ra sân phơi. Mỗi lần thu hoạch lúa phải chia những bao đã lưu lại thành từng bó riêng. Đồng ngoài sân nắng, lúa mau khô. bên trên boong tắm nắng thì lâu khô hơn, còn ở phòng khách thì phải cào tới xới lại cho khô và đợi đống gạch bên dưới sân khô rồi thế hệ đổ ra phơi.
Mỗi mùa phơi lúa, chợp mắt buổi trưa sợ mưa tự dưng. Tuổi thế hệ to, tôi hay ngủ quên, ko biết thời tiết như thế nào, cho tới lúc mẹ tôi về nhà nói ở nhà ko được cào đảo lúa cho khô, nếu trời mưa thì chúng sẽ nảy mầm. . Tôi nín thở ko dám giảng giải gì, cảm nhận thấy tội lỗi vì quên lời mẹ dặn là phải hong khô gạo cho thời gian nhanh. Vội vàng xới cơm cho vào bao tải. Sau lúc vào bao gạo, anh thở phào nhẹ nhõm, lúc đó toàn thân râm ran vì bụi gạo bám vào.
cũng rất mang thể mang ngày ko được màu đỏ may mắn như vậy, giữa trưa mây mù tràn về, mẹ tôi la lên là cả đám chị em lao ra xới cơm, xới tung bao. Dù làm hết tốc lực vẫn còn đó một mớ lúa chưa kịp hứng mưa đã đổ về, dù mưa rơi mẹ cũng cố thu dọn, chớ chậm tay trải bạt xuống nền nhà. và đổ cơm bị mắc mưa. Mẹ cười thánh thiện: “May nhưng trời mưa sắp hết”. lúc nói, khuôn mặt và mái tóc dính đầy nước mưa, bụi gạo, rơm rạ còn sót lại bên trên mái tóc rối bù. Tuy thế, nụ cười của cô vẫn rạng rỡ như thể vừa gặp chuyện rủi ro.
Gạo ngâm mưa đó những ngày sau sẽ được phơi riêng, cho vào bên trong túi riêng và xay lấy gạo ăn trước. Mẹ tôi nói, gạo ướt thường xay nát ra ko ngon, nên ăn trước thì ngon, nhưng để lâu thì hỏng. lúc Shop chúng tôi chê gạo ko ngon và yêu cầu xay gạo thế hệ, mẹ tôi cười thánh thiện “để con xay bột đổ bánh xèo cho đổi vị”. Vậy là chiều hôm đó, tôi và chị gái đã mang món bánh xèo sốt dẻo để ăn. Còn gì tuyệt hơn lúc được ngồi bên dưới trời mưa lạnh, ngồi bên nồi bánh xèo của mẹ, ăn những loại bánh xèo sốt dẻo với mớ rau húng, ngò gai, rau quế vừa hái trong vườn. Những đứa trẻ đói thi nhau ăn, ko để ý má đỏ bừng vì tương đối nóng từ lò, ko thấy những hàng những giọt mồ hôi túa ra dù ngoài trời lạnh cóng. Sau lúc những con ăn no và xoa loại bụng căng tròn, mẹ xúc ít bột thừa đổ ít bánh trôi, nạo nốt phần rau sống còn lại và húp nước mắm ăn cho ngon. Như thể với mẹ, những loại bánh kếp vừa rồi rất ngon.
hiện tại, lũ trẻ háu ăn ngày ấy đã tản mác má đi mọi nơi để xây tổ ấm nhỏ, lâu lâu lại tụ tập về nhà chờ mẹ đổ bánh xèo. Mẹ già yếu ko còn thuê được lúa, lúa sắm ngoài tiệm, hạt gạo tròn, trắng tinh, ko bị thâm đen vì lúc phơi lúa gặp nước mưa. Tuy thế, lúc xay để đổ bánh xèo thì vị bánh ko được dẻo như ngày xưa, ăn mang vị lạ. Năm Nhỏ buột mồm: Sao hương vị bánh xèo ko giống ngày xưa, ha ha. Mẹ cười buồn: Gạo hiện tại tẩy trắng, tẩm thuốc chống mối mọt rồi mất chất, nhưng ngon như ngày xưa. Nhưng ngày xưa gạo gặp mưa thế hệ xay nhưng bánh vẫn dẻo thơm. À, trước đây trồng thủ công, ko phun thuốc nhiều, giờ bọn họ phun bởi máy, phun thuốc đủ loại thì làm sao lúa tốt được như vậy. Trong lời nói của mẹ mang một nỗi buồn thực sự, và trong đáy mắt của cô ấy là một nỗi nhớ thâm thúy. Mẹ ơi, mẹ mang thèm được lội qua những cánh đồng lúa như ngày xưa ko? Còn con thì phơi lúa chạy mưa mẹ ơi!