Trại sáng tác văn học trẻ Đồng Nai năm 2022 quy tụ 8 thi sĩ, trong đó mang 3 chàng trai và 5 cô gái. Đó là những loại tên đã quá thân thuộc.
Nhà văn Hoàng Ngọc Điệp, Phó chủ toạ Hội Văn học Nghệ thuật Đồng Nai (bìa bên trên, bên phải) cùng những tác giả trẻ tham dự trại sáng tác. Ảnh: Huyền quang đãng |
“Kỳ cựu” và mang bề dày thành tích, trước hết phải kể tới nữ giới nhà văn Đào Nguyên Thảo. Đào Nguyên Thảo xuất hiện từ thời điểm năm 2003-2004, cô thuộc “lò huấn luyện” của tạp bên dưới mái nhà do nhà văn Nguyễn Thái Hải chủ trương từ những năm 1990. Đào Nguyên Thảo đoạt giải cao nhất cuộc thi thơ Bút Hồng của báo bên dưới mái nhà lúc còn là học trò lớp 11 trường THPT Long Thành. Và lúc đang là sinh viên năm nhất khoa tiếng Nga trường Đại học Sư phạm TP.HCM, Thảo đã đạt giải Ba cuộc thi thơ do Hội Văn học Nghệ thuật Đồng Nai tổ chức. Đào Nguyên Thảo trở thành hội viên Hội Văn nghệ Đồng Nai từ thời điểm năm đó (18 tuổi).
Thảo cũng viết văn xuôi. Truyện ngắn của Đào Nguyên Thảo mang những nét lạ mắt riêng và thế sự hệ lạ nhất định về đề tài và văn phong. tham dự trại sáng tác lần này, Đào Nguyên Thảo đưa tới chùm thơ gồm 3 bài: Ai chẳng mang lúc nghĩ tới loại chết, Suy tư, Chuyện xưa.
Với Ai nhưng mà hoàn toàn ko tồn tại lúc nghĩ tới loại chếtngười đọc đã được “sốc” ngay từ tiêu đề bài viết. Nhưng xin tác giả chịu. Đó là lời động viên để nỗ lực sống, vươn lên ngay cả những lúc bi đát, thất vọng nhất: “Ai chẳng mang lúc cảm nhận thấy mình sắp chết / Nhưng ta vẫn còn đấy sống, phải ko? / Nếu nửa tối tìm đom đóm / Em sẽ biết yêu hơn ánh sáng ngoài cửa sổ / Nếu em va phải ngàn lời hứa tan vỡ / Em nguyện ko phản bội thế gian / Nếu lòng em tưởng đã chết bao lần / Em sống bất cần hay lặng lẽ / Dẫu vậy, dẫu ko. ”
Tác phẩm được viết theo lối quy nạp, kể lể ngay những ngạc nhiên trước tiên. Và “Em rất mang thể ko bao giờ là loài người anh từng là / Sau những giọt nước mắt, những cơn mưa và những tối buồn / Nhưng em hãy nhớ rằng, em mang quyền tậu lựa / Sống cho chính mình chứ ko phải vì ai khác”.
Còn một vài tác giả trẻ khác ko thể tham dự trại này vì lý do và điều kiện khác, nhưng đây vẫn là điều đáng quý và đáng trân trọng. quả thực ở Đồng Nai mang một lực lượng làm thơ trẻ.
|
Bài thơ này còn rất mang thể được gọi là một bài thơ chính luận. mang những câu nếu đọc lướt qua rất mang thể dễ bị hiểu nhầm, nhưng nếu tĩnh tâm đi tới cuối bài, người chơi sẽ thấy rằng sự nhẫn nại là mang cơ sở. “chớ bỏ rơi em vì ai khác / chớ cố đổi khác điều ko thể … / rất mang thể em sẽ ko bao giờ là loài người anh đã từng / Sau những giọt nước mắt, những cơn mưa, và những tối buồn / Nhưng hãy nhớ rằng, anh đã một sự tậu lựa / Sống cho chính mình, ko chết cho ai ”. “Ai” ở đây rất mang thể là một người cụ thể liên quan tới chủ thể cá thể, hoặc cũng rất mang thể rất mang thể là một thứ trừu tượng nào đó. Thông điệp tích cực của bài thơ là sự hy sinh phải luôn luôn mang ích (kiên quyết ko vô ích) và loại tôi phải luôn luôn tồn tại, kết hợp và hợp lý với loại tôi.
Bài viết Suy ngẫm, Chuyện cũ vẫn trong một mạch sáng tạo và thể hiện thế hệ. Đây là một trong những bài thơ thích thú của tôi: “Nơi tôi nhìn thấy sự tĩnh tâm của Shop chúng tôi, bao phủ bề mặt của sự cồn cào đớn đau giữa lồng ngực bên trái của Shop chúng tôi / Mỗi lời Shop chúng tôi nói với nhau là bánh răng cưa lạnh lẽo nghiền nát nụ cười của Shop chúng tôi và sẽ ko bao giờ ngừng lại / Chỉ để Shop chúng tôi nói theo một cách khác lời xin lỗi / Tháng năm này” (Suy niệm ). “Là do em gọi nhầm tên / Năm tháng trôi, tháng ngày trôi / Tay ko ôm mặt được / Chân ko bước mãi lời xưa” (Chuyện xưa).
Huỳnh Ngọc Tuyết Cương là cây bút đoạt giải cuộc thi thơ 2013 với chủ đề tuổi xanh và Tổ quốc của Hội Văn học Nghệ thuật Đồng Nai. Cường là tác giả nhỏ tuổi nhất đoạt giải trong cuộc thi đó (sinh viên Trường Đại học Đồng Nai). Bài thơ Phần của bà của tác giả Huỳnh Ngọc Tuyết Cương trong Group thơ tham dự trại sáng tác đã chạm tên với cảm xúc bổi hổi. vì sao số phận của cô ấy? Cách diễn đạt khác lạ, mang đậm dấu ấn của những người chơi trẻ 8X, 9X!
Ở chùm thơ thứ ba, thực thú vị lúc chạm tới những bài thơ, câu thơ hay: “Ngôi nhà quê còn tiếng thanh hao quét nhà / Em về quét chút lương thiện thành thơ / Mẹ chờ giữa trơ trẽn / Em về quê cho một ước mơ chưa thành” (Bài một) “Nhưng em trái tim đã thiếu một vài phần ”(Điều một) số 3). Với Huỳnh Ngọc Tuyết Cương, công việc tìm kiếm kiếm vẫn tiếp tục, nhưng rất may đã mang kết quả ban sơ!
Văn Anh Ngọc, Đặng Nguyễn Vân Nhi và Vy Ngân là 3 cây bút cứng cáp từ Học viện Thiếu nhi Đồng Nai và đều đạt giải A trong những cuộc thi thơ Nhà thiếu nhi hàng năm.
Văn Anh Ngọc giản dị, nhẹ nhõm trong ngôn từ và ý thơ “Tháng sáu về qua ngõ / Bắt gặp cơn mưa / Mưa qua cửa sổ / Bắt kẻ ngu si ngồi ngơ ngẩn / Bắt lấy ngày xưa / Ngày xưa ko quay lại / Bắt ai ngày nay” (Bắt ai ngày nay ). Nhưng rồi anh cũng khởi đầu “phức tạp” trong những công việc tìm kiếm kiếm cách diễn đạt, và tạo được tuyệt hảo nhất định.
Với bài thơ Buồn ko vui là bước trước tiên cho bài học Chúng ta đang làm cho cho gì lúc mỗi thứ đang đi thẳng? đã gặt hái. “Thèm lúc tiếng ồn được yên tĩnh… Nhà thờ – chỉ cần vào để nguyện cầu…” là một ý thơ thế hệ, đa nghĩa.
Trong Sao rơi của Đặng Nguyễn Vân Nhi, bài thơ khá thú vị, với thế sự hệ lạ của giọng thơ văn minh: “Tôi ớn lạnh lúc nhìn những vì sao rơi / Những vệt sẹo cũ được nâng lên một cách đớn đau” … Đối với Những thứ kia lúc nhưng mà “Anh khẽ chạm vào em, từ lâu / Những vệt sẹo run rẩy / Những vệt sẹo của sự nhút nhát / Những vệt sẹo của sự thiếu tự tín” và “Anh lặng lẽ ngồi bên em, thực lâu / Trong lặng lẽ ngàn lời / Trong hàng trăm lá thư gửi đi / Chứa bao ước mơ / Mơ lúc còn tí xíu / Mơ lúc chờ ai khác / Mơ lúc em. adrift / Những giấc mơ trầy xước lúc lạc lối ”. Vẫn giọng văn văn minh ấy, nhưng sau đó, mang rất nhiều phác thảo, dù là cố ý.
Với Mặt trời thủy tinh bởi vì Vy Ngân: “Mặt trời rơi rồi con ơi / Rơi từng mảnh” và ‘Chờ nắng về em thế hệ đem phơi’ Đó là một bài thơ tuyệt vời! nhị bài thơ trong bộ truyện Yêu người chơi và Yêu xaVy Ngân trở lại với lối viết truyền thống, trữ tình, giản dị và đằm thắm.
Lê Phan Hiếu Anh là cây bút trẻ xuất hiện trong những năm sắp đây với sự cứng cáp và bứt phá rõ rệt. Thơ Hiếu Anh càng ngày càng kiên cố, khẩu ca được nghiên cứu, trau chuốt, kèm theo đó là những thử nghiệm thế hệ mẻ trong cấu trúc và ý tưởng.
Tứ đại lục bát Thủ đô cổ xưa (Thăm Huế) cũng chính là một bài thơ thành công ngày nay tôi lạc vào thượng cổ / Ai gọi đất này nắng mưa? Năm tháng còn đầy / Còn vang vọng / Gươm mài sắc bén / Danh vọng … ”. Ngay cả ở cố đô, người chơi vẫn rất mang thể nghe thấy nó “tiếng mài gươm nổi tiếng” Đó là một tìm hiểu.
Người to buồn cũng tạo tuyệt hảo. Hỏi về “trình làng son làm xinh môi” những thơ: “Người to ngày hôm nay buồn / Chìm đắm rượu bia thuốc lá / Trách đời mình như bọt trắng /… Người to ngày hôm nay buồn / Đặt bút nhào nặn một nỗi buồn người to”. Nỗi buồn cứng cáp nhưng nụ cười sáng tạo của người chơi trẻ Lê Phan Hiếu Anh.
Chùm thơ của Trần Huỳnh Quỳnh để lại tuyệt hảo với những câu thơ trong trẻo: “Cá lóc, cá rô, rau xanh bát ngát / Ngồi đây nhưng mà chẳng muốn về / bên dưới chân nước chảy / Phù sa bồi đắp tình em lặng lẽ” (Hoa súng). Về Hậu Giang là bài thơ lục bát với khẩu ca thế hệ và cách nói thế hệ. song, mang những từ buộc phải phải ghép vần nên nghe ko đúng trật tự và ko diễn đạt được ý của tớ.
mang câu nâng, tránh té. “nhịn nhường như xa vời vợi / Quên đi sẽ thêm dồi dào”. Dù sao cũng khá khen ngợi và hy vọng lúc biết tác giả là kẻ khuyết tật. Tin rằng ý chí, nghị lực và tài năng sẽ chắp cánh cho Trần Huỳnh Quỳnh tiếp tục bên trên đoạn đường sáng tác thơ.
Lê Nguyễn Hà Ngọc là tác giả về đích sau rốt. Vì tôi muốn sử dụng một bài thơ của cô ấy với một loại tên thực hay, thực tuyệt hảo để khép lại bài phê bình tác giả sơ sài này. sau rốt, sau những giông tố / Em tới ngồi bên hiên nhà với anh. Chúng ta ai nhưng mà hoàn toàn ko mang nhu yếu điều đó, mang nhu yếu được hạnh phúc. Tên bài thơ hay và nội dung cũng khá thú vị. Nhiều câu thơ dễ thương và đáng yêu: “Trái tim anh rất mang thể yên nghỉ / Nơi này còn mang em yêu anh / mang chú mèo mập”.
Một bài thơ khác Anh người chơi, người chơi… Thơ mang tình cảm, hình ảnh, khẩu ca thơ. mang những câu khá thú vị: “Bon chen, chen lấn khắp nơi / Giẫm đạp lên trời”.
đoạn đường sáng tác thơ của Lê Nguyễn Hà Ngọc và những người khác cần thời kì và sự khổ luyện hơn nữa để gặt hái được thành công, nhưng ko thể lắc đầu những xuất hiện ban sơ này.
Đàm Chu Vân
.