KC Metropolis – Tin tức tổng hợp

Logo_KCMetropolis_512x512

Hải chiến việt phái nam phái nam (Câu chuyện lịch sử) (Phần 5)

Rate this post

Kỳ 5.

Dạ Tử nghiêm mặt:

– Việc to ko dám nói đùa. thời điểm hôm nay ngươi tới đây là để tuân lệnh của Hưng Đạo Đại Vương. Hãy sắp xếp để đi cùng nhau sớm. Nhưng người chơi đã rèn luyện như thế nào để trở thành tài năng như vậy?

ch1aimages-1662986359.jpg
Minh họa: Yết Kiêu – Tương Tường. Nguồn: Internet

Yết Kiêu kể với giọng khá buồn lúc kể về gia đạo của tôi:

thực ra, tôi tên là Phạm Hữu Thế, phụ thân tôi là Phạm Hữu Hiệu, một ngư gia, và mẹ tôi là bà Vũ Thị Duyên. lúc tôi được sinh ra, phụ thân tôi đã qua đời. nhị mẹ con sống trong cảnh nghèo túng. Mẹ phải đi bán nước kiếm sống. Thương mẹ, từ nhỏ tôi đã siêng năng học hành để mong được tương trợ mẹ. Cuộc đời anh vì thế gắn liền với dòng sông Quát, con sông quê nhà anh, anh quyết bơi và lặn rất giỏi để câu được ko ít cá về bán kiếm tiền phụ giúp mẹ. Do tập luyện siêng năng và sức bền, sau cuối tôi đã bơi được một quãng thời kì rất dài, lặn khoảng nửa ngày bên dưới nước. Tôi câu cá nhưng ko cần câu nhưng chỉ cần lặn xuống đáy sông để câu. Nhưng thực ra ko xứng với loại tên nhưng người ta đặt cho chàng: Yết Kiêu.

Dạ Tử hỏi:

– Biệt danh là gì?

Một người người chơi của Yet tự hào replay:

phiên phiến, đó là loài cá dũng mãnh ở đại dương Đông.

Yết Kiêu nói tiếp:

Sức bơi và lặn của tôi trở thành dẻo dai hơn và sắp như ko biết mỏi mệt lúc một tối tôi nằm mơ thấy nhị con trâu trắng đang tiến công nhau. Đệ lao vào sử dụng tay đẩy nhị em ra. nhị con bò hoảng sợ bỏ chạy xuống sông mất tích. lúc tỉnh dậy, tôi nhận ra đó là một giấc mơ. Nhưng lạ thay, những sợi lông trâu trắng nuột còn dính bên trên tay, tôi cho ngay vào mồm và nuốt. Kể từ đó, thực kỳ lạ, tôi bơi lặn cả ngày bên dưới nước nhưng ko biết mệt, càng lặn càng khỏe như một con cá thực thụ. Tôi cũng rất mang thể rất mang thể đi bên trên mặt nước như đi bên trên cạn nhưng ko bị chìm. Mấy ông già trong làng gọi tôi là kẻ “Vào nước như cầu phúc an lạc (đi bên trên nước cũng như đi bên trên đất bởi”). Nhưng kỹ năng bơi và lặn của tôi chỉ là bắt cá ăn, làm sao rất mang thể giúp được Quốc Công Thiết Chế?

Dạ Tử ngạc nhiên gật đầu.

-Cũng lạ thực, nhưng biết đâu ngày mai ông trời lại sai ta xuống tiến công giặc để xoá sổ quân xâm lược bên trên sông. Quốc Công Thiết Chế đúng là kẻ nhìn xa trông rộng. Ngày mai, lúc quân của Tất sang xâm lược Đại việt phái nam, ngoài bộ binh và kỵ binh còn tồn tại thủy binh, hãy sử dụng tài năng của người chơi để ra tay cứu nước.

– người chơi sử dụng chúng để làm những gì?

-Tôi sẽ huấn luyện lính thủy tiến công bộ. Ta sẽ lặn xuống nước làm thuyền giặc chìm xuống sông.

Yết Kiêu và đám thanh niên làng hò la:

-Đúng rồi, chém tàu ​​địch dìm xuống nước, ha ha ha ..!

Yết Kiêu băn khoăn:

-Nhưng tôi còn mẹ già ko một ai chăm sóc.

gia Tu noi:

-Vương Trịnh Chế sử dụng người rất chu đáo. Mẹ già của người chơi sẽ được chu cấp trọn vẹn.

– Nhưng tôi cũng phải gặp và hỏi ý kiến ​​mẹ tôi.

Daemon gật đầu.

-Tất nhiên. hiện tại chúng ta hãy đi gặp mẹ của người chơi.

Dã Tượng trả tiền cho chủ quán rồi cùng mọi người tới quán của mẹ Yết Kiêu bên trên đường Hải Dương. Nghe xong, người mẹ cầm tay Dã Tượng nhưng rơm rớm nước mắt: “Con ơi!

– Trời ạ, gia đình ta thực mang phúc lúc được vào phục dịch Đại vương, hiến đâng sức mình cho nước nhà. Cám ơn Dạ Tướng quân tương trợ.

Dã Tượng chắp tay kính cẩn cúi đầu:

– Vâng, con hãy ghi nhớ lời dạy của mẹ.

Dã Tượng và Yết Kiêu từ biệt mẹ già, từ biệt bè người chơi xa quê, thẳng tiến Vạn Kiếp. Trắng mờ những đoạn đường làng Hạ phân bì trong một trong những buổi chiều nắng. Yết Kiêu nhìn lại làng một màu sắc xanh da trời thân yêu. Dòng sông Quát nắng hè chói chang, quán mẹ già đung đưa trong gió, mắt anh chợt ứa nước mắt mặn chát. gia Tu noi:

– Đi thôi, Phạm. Công tước Khiêm tốn đang đợi chúng ta.

Yết Kiêu giật thột tỉnh giấc như vừa tỉnh giấc mộng. Ông thấy ông ko đóng khố nhưng mặc quân phục mang gia hiệu Hưng Đạo Vương. Chàng cùng Dã Tượng cùng quân sĩ thúc ngựa đi thực thời gian nhanh bên trên đoạn đường làng đầy nắng gió.

2. Vậy là Yết Kiêu ở phủ Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn nhưng chưa gặp Đại Vương. Dã Tượng khuyên Yết Kiêu chớ nóng vội vì Hưng Đạo Đại Vương còn bận việc chính vì sự ở Thăng Long. Theo Dã Tượng, trước lúc trọng dụng người hiền hậu tài Hưng Đạo Đại Vương, ông luôn luôn cho những người đó thử thách, thể hiện tài năng do chính Hưng Đạo Đại Vương làm giám khảo.

Vạn Kiếp (nay là xã Hùng Sào, thị xã Chí Linh, tỉnh Hải Dương) trang viên của Hưng Đạo Vương song song là đại phiên bản doanh của Quốc Công Tiết Chế, mảnh đất triều đình ban cho Hưng Đạo Vương làm căn cứ địa. kho lương thực, huấn luyện lính. Vạn Kiếp là cứ điểm quan yếu rất mang thể chặn tiến công quân Nguyên-Mông xâm lược từ phía Đông Bắc và từ vùng phái nam Quan, đảm bảo kinh thành Thăng Long. Vạn Kiếp là nơi núi non trùng điệp, đồng ruộng phì nhiêu. Phía bắc, tây, đông đều gắn kèm với Lục Đầu giang, nơi giao nhau của 6 con sông to. Từ Lục Đầu Giang rất mang thể tỏa ra kiểm soát khắp Lạng Giang, đông bắc và đông Thăng Long.

Yết Kiêu thấy nhớ nhà, nhớ mẹ, nhớ làng Hạ phân bì và dòng sông Quát thân yêu. Phần to thời kì anh đi ngắm cảnh Vạn Kiếp, trò chuyện với Dã Tượng. Dã Tượng kể cho anh nghe rất nhiều về cuộc sống đời thường trong trại lính, khác lạ là công việc làm tướng đảm bảo Đại Vương. Yết Kiêu thầm cảm ơn chàng “voi thần” này vì là kẻ tốt bụng. Phần to thời kì Yết Kiêu nghĩ về thử thách sắp tới với sự chứng kiến ​​của Hưng Đạo Đại Vương.

Rồi trong một bữa cơm tối, Dã Tượng nói với Yết Kiêu rằng Hưng Đạo Đại Vương đã về, ngày mai Yết Kiêu phải trổ tài với Hưng Đạo Đại Vương tại bãi tập Vạn Kiếp.

tối đó, Yết Kiêu ko ngủ được ko ít, nửa tỉnh nửa mơ. Ngay lúc gà trống gáy sáng, Dã Tượng tới đưa Yết Kiêu vào bếp ăn sáng rồi nhị người cùng nhau đạp xe ra sân tập Vạn Kiếp.

bên trên một vùng đất rộng to, ko biết bao nhiêu quân lính, là những quân lính xếp thành những hình vuông vắn uy nghiêm, gươm giáo và gươm giáo tỏa sáng, những ngôi sao sáng nhóng nhánh bên trên đầu. bên trên sông Lục Đầu Giang, tàu chiến đậu san sát, cờ vuông và bên trên nền cờ từng ô vuông đỏ, xanh, trắng và đen, vàng thay phiên nhau phơi phới soi bóng xuống dòng sông sóng gió. Mặt trời mọc bùng cháy rực rỡ bên trên bầu trời phía đông, soi bóng rạng đông đỏ rực bên trên cánh đồng. Núi non xanh rì nhưng sông nước Lục Đầu giang hùng vĩ hơn lúc dã chiến đoàn quân, non sông gấm vóc thuyền chiến.

Yết Kiêu vẫn ngờ ngạc nhìn bộ binh rồi tới chiến hạm. Anh chợt thấy lòng tự hào. Ông cho rằng quân ta hùng mạnh như vậy, sao phải sợ giặc Tát. Còn đang suy nghĩ, Tưởng Hoang đã dẫn Yết Kiêu vào trong một trại to được trải dài bởi vì một nền đỏ rất to. bên trên đỉnh trại một lá cờ đỏ mang chữ soái gold color bay phơi phới trong gió. nhị bên đường vào trại, quân lính mặc quân phục, đội nón sắt gray clolor, gươm giáo sáng nhoáng. Dã Tượng cho biết thêm đây là đại phiên bản doanh của Hưng Đạo Đại Vương. Yết Kiêu khá chột dạ lúc nghe tin mình sắp được gặp một người tài cao, đức trọng, là một trong những rường cột của quốc gia, của nhà Trần, của nghĩa quân. lúc vào trại, Yết Kiêu nhìn thấy một người ngồi bên trên ghế thống chế sau loại ghế dài bởi gỗ nâu. Người đó uy phong lẫm liệt, mặt vuông hồng hào, nghiêm trang, đầu đội trường thương gold color, mình mặc áo nhung màu sắc tím, áo giáp cũng gold color. Phía sau bên trên màn hình là phông chữ red color với chữ soái gold color. bên dưới chữ xoài là một con cọp to to, uy nghiêm. Đứng bên trái là những quan văn võ bùng cháy rực rỡ áo giáp như Phạm Ngũ Lão, Cao Mãng, Nguyễn Địa Lộ… bên phải là những bậc văn nhân, chính trị tài tình mưu lược như Trần Thì Kiến, Trương Hán Siêu. , Ngô Sĩ Thượng, Nguyễn Thế Trực… Dã Tượng vội kéo Yết Kiêu quỳ xuống. Tượng Hoang khoanh tay trước mặt cọp:

-Thưa Hưng Đạo Đại Vương, tiểu tướng vâng lệnh trở về Hạ phân bì đã đón Phạm Hữu Thế Yết Kiêu, thời điểm hôm nay tiểu tướng đưa Yết Kiêu tới trình diện với Quốc Công.

(Còn nữa)

CVL

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *