KC Metropolis – Tin tức tổng hợp

Logo_KCMetropolis_512x512

Lật lại từng ‘trang lịch sử đất đai’

Rate this post

Vương quốc Phù phái mạnh bao gồm nhiều tiểu quốc, ranh giới quốc gia tùy thuộc vào thời kì nhưng mà biên giới được mở rộng hay thu hẹp ko giống nhau, nhưng qua những nguồn tư liệu lịch sử ghi chép và những chứng cứ khảo cổ học, hồ hết những học giả đều cam kết phạm vi của vương quốc Phù phái mạnh là ở phía phái mạnh của Đông Dương, bao gồm phái mạnh Lào, toàn bộ Campuchia, một phần Thái Lan, Malaixia và ko giống nhau là Đồng bởi sông Cửu Long – sông Cửu Long. , Sông Vàm Cỏ, sông Đồng Nai và sông Sài Gòn (ở phái mạnh Bộ).

Gắn liền với vương quốc Phù phái mạnh cổ kính là nền văn hóa Óc Eo tỏa nắng rực rỡ, từng tỏa sáng trong lịch sử và với tương đối nhiều đóng góp cho văn hóa Đông phái mạnh Á nói chung, văn hóa dân tộc việt phái mạnh phái mạnh nói riêng. . Nền văn hóa Óc Eo với sự phân bố và tương tác rộng hơn nhiều đối với lãnh thổ của vương quốc Phù phái mạnh; được hình thành từ thời kỳ nhưng mà những nhà nghiên cứu gọi là “Tiên Óc Eo” (khoảng nửa sau Thiên niên kỷ trước Công nguyên), tới nền văn hóa Óc Eo tiêu biểu (thế kỷ một-7) và những truyền thống của văn hóa Óc Eo. Eo tiếp tục kéo dãn dài tới thế kỷ 8 – 9 (nhiều nhà nghiên cứu gọi là thời kỳ “Hậu Óc Eo” – trước lúc người Khmer xây dựng vương quốc Chân Lạp – tiền Angkor).

Vương quốc Phù Nam: Lật giở từng 'trang sử đất' - ảnh 1

Viện Khảo cổ học khai quật khu di tích Linh Sơn – thị trấn Óc Eo, huyện Thới Sơn, An Giang, năm 2017

Theo ghi chép của nhà sử học Trịnh Hoài Đức

Việc bắt gặp và nghiên cứu vương quốc cổ Phù phái mạnh và nền văn hóa Óc Eo đã hơn 2 thế kỷ, tính từ ghi chép trước tiên của Trịnh Hoài Đức ở Gia Định tới lúc truyền lại. Năm 1816, lúc đào đất để trùng tu chùa Gò Cây Mai (còn gọi là Mái Khẩu – Gò Mai, nay là góc Hồng Bàng – Nguyễn Thị Nhỏ, P.15, Q.11, TP.HCM), người xưa đã tìm thấy. Tôi thấy nhiều viên gạch ngói to và 2 cục vàng hình vuông vắn một tấc, nặng 3 cân, phía bên ngoài với hình “cổ yêu cưỡi voi”.

Nghiên cứu nhóm di vật này, nhà khảo cổ học người Pháp Louis Malleret cho rằng, đó hoàn toàn với thể là hình tượng thần Indra cưỡi voi Aravata của nền văn hóa Óc Eo. song, cũng như những ghi chép về thành quách, đền, chùa … đây chỉ là những mô tả của những bắt gặp tình cờ, ko phải là những bắt gặp khảo cổ học.

Nhà sử học Trịnh Hoài Đức lúc bấy giờ ko nhận ra rằng đây là những dấu vết vật chất của nền văn hóa Óc Eo và những người khai khẩn vùng đất này cũng ko nhận thức được rằng với một nền văn hóa cổ cách đây hàng nghìn năm nơi chúng ta trú ngụ.

Vương quốc Phù phái mạnh và văn hóa Óc Eo chỉ thực sự được những nhà nghiên cứu phương Tây nhận thức, nghiên cứu và xác định vào cuối thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20 với những thành tựu bước đầu. Tây, ko giống nhau là những nhà cửa nghiên cứu khai quật của nhà khảo cổ học người Pháp Louis Malleret trong những năm 1937 – 1944 và công bố trong những năm 1959 – 1963.

Kế thừa những thành tựu của những học giả đi trước, tổng thể văn hóa Óc Eo đã được những nhà khảo cổ học việt phái mạnh phái mạnh khai quật, nghiên cứu, hệ thống hóa, công bố, so sánh một cách khoa học và với hệ thống. kể từ thời điểm năm 1975 tới nay.

Từ những dấu vết vật chất xuất hiện, phải xác nhận rằng ngay từ những thế kỷ đầu Công nguyên đã tồn tại một nền văn minh phát triển tỏa nắng rực rỡ với trình độ tổ chức xã hội, kỹ thuật sinh sản cao,… sinh sản gốm, đá, kim loại, với tương tác với khá nhiều quốc gia Đông phái mạnh Á và những nền văn minh to. Số lượng hiện vật nghệ thuật được bắt gặp thể hiện một nền nghệ thuật phát triển cao với nội dung tôn giáo chủ yếu là Phật giáo và Ấn Độ giáo.

\N

tới đầu thế kỷ 20, cả nước với 350 di tích đã biết và đã công bố di tích, nhưng những di tích và di tích này chỉ giới hạn trong những công việc khảo sát thực địa bên trên bề mặt di tích và di tích. chỉ với.

từ thời điểm năm 1937 tới năm 1944, Louis Malleret đã tiến hành khảo sát khảo sát nhiều di chỉ trú ngụ ở vùng đất phái mạnh Bộ và tiến hành khai quật khảo cổ học tại 5 vị trí: Gò Cây Thị, Gò Óc Eo, Giồng Cát và Đào thám sát nhiều hố bên trên cánh đồng Óc Eo, sườn núi Ba Thê. Kết quả nghiên cứu đã được công bố trong cuốn L’Archeologie du delta du Mékong, trong đó 3 tập đầu (1959 – 1962) xuất phiên bản 136 di chỉ Tây sông Hậu và tập cuối (1963) xuất phiên bản 167 di tích. ở hạ lưu sông Tiền và Đông phái mạnh Bộ.

Căn cứ vào những di vật, những di vật kiếm được vô cùng nhiều và phong phú với khá nhiều loại hình, qua phân tích và nghiên cứu, theo Louis Malleret, nền văn hóa này còn với nhị thời đoạn: thời đoạn tiền Khmer từ thế kỷ thứ 2 tới thế kỷ thứ 6, tương ứng với những thời đoạn lịch sử. tồn tại quốc gia Phù phái mạnh cổ kính và thời kỳ tiền Angkor và Chân Lạp vào thế kỷ thứ 7.

Như vậy, những nhà nghiên cứu trước tiên căn cứ vào những di vật kiếm được đã chỉ ra nhị thời đoạn phát triển của nền văn hóa này, nhưng mà địa danh của chính nó là trước và sau thế kỷ VII gắn liền với sự tồn tại của ngôi đình cổ. Xứ sở Phù Tang cổ kính được lịch sử thể hiện qua rất nhiều tài liệu và sử sách.

Sau năm 1975, ngành khảo cổ học khu vực miền phái mạnh với sự hợp tác của những bảo tồn địa phương đã tiến hành khảo sát, khai quật nhiều di tích, di chỉ khảo cổ học. Kết quả nghiên cứu đã mang lại nhiều tài liệu, hiểu biết thế hệ và minh họa cho văn hóa Óc Eo và lịch sử vương quốc Phù phái mạnh. Những bắt gặp thế hệ của khảo cổ học cho biết, địa bàn phân bố của di tích Óc Eo sắp như bao trùm toàn bộ đồng bởi phái mạnh Bộ và lưu vực sông Đồng Nai. với hơn 100 di tích được xác minh và bắt gặp thế hệ, nâng tổng số di tích liên quan tới vương quốc Phù phái mạnh và văn hóa Óc Eo lên hơn 500 di chỉ.

những nhà nghiên cứu đã cùng nhau làm việc, tỉ mỉ lật từng “trang sử” để từng bước giải mã một vương quốc cổ kính bí mật Phù phái mạnh với những bắt gặp khảo cổ học thực sự đáng sửng sốt. (còn tiếp)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *