Chợ nổi là nét sinh hoạt đặc trưng, tiêu biểu của cư dân đồng bởi sông Cửu Long (ĐBSCL). hồ hết mỗi tỉnh trong khu vực này đều sở hữu chợ nổi. Chợ nổi ở miền Tây thường với quy mô to hơn và nổi tiếng hơn những vùng khác bởi vì tính trung tâm và là nơi trao đổi, trung chuyển hàng hóa.
Nơi đây ra mắt sắp như 24/24 giờ với lượng sản phẩm nhiều chủng loại |
Chợ nổi chiếc Răng ven sông Cần thư từ chân cầu chiếc Răng kéo dãn tới đập Ba Láng khoảng 2 km hoàn toàn với thể nói rằng là chợ nổi sang trọng nhất Đồng bởi sông Cửu Long. Nơi đây ra mắt sắp như 24/24 giờ với rất nhiều loại hàng hóa. Phần to vẫn là nông, thủy sản ở dạng thô hoặc đã qua sơ chế. Hàng hóa từ đây lượn mọi chỗ bởi đường thủy hoặc đường bộ tại những bến sông. Nguồn hàng rất dồi dào từ những vùng phụ cận mang về để tìm đầu ra. Ngoài chợ nổi chiếc Răng, Đồng bởi sông Cửu Long còn tồn tại những chợ nổi nổi tiếng khác như chợ nổi vấp ngã Ba Phong Điền (Cần Thơ), chợ nổi vấp ngã Bảy Phụng Hiệp (Hậu Giang), chợ nổi chiếc Bè (Tiền Giang), Chợ nổi vấp ngã ba. Năm Thạnh Trị (Sóc Trăng), chợ nổi Kinh Xáng, Vĩnh Tre (An Giang)… và một trong những chợ nổi “cấp huyện” đâu đâu cũng đều phải với.
Đi chợ nổi những ngày sắp Tết rất vui và lôi cuốn. Vào thời khắc này, nhà vườn, nông dân, ngư gia, thợ thủ công … ai ai cũng mang hàng hóa, nông thủy sản ra chợ nổi để bán kiếm tiền và sắm lại những đồ sử dụng quan yếu để sử dụng lâu dài hoặc với lúc chỉ là một vài món. ba ngày Tết. hình thức sắm bán và tính sổ cũng ko giống nhau đối với những khu vực khác. Được tính bởi “chục đầu” như: dừa (12), dưa hấu (12), trứng (10), bưởi (14) … Hiện nay, với một trong những mặt hàng đã được chuyển sang tính sổ theo đơn vị ký hiệu như như cam và chanh. , sữa mẹ, một trong những loại trái cây và rau quả…
đã biến đổi thành quy định buộc phải, người sắm được quyền “thả nổi” (miễn phí) từ tối thiểu 2 kg tới tối đa 8 kg cho mỗi 100 kg hàng hóa sắm vào, phụ thuộc vào tình hình và diễn biến mức giá hàng hóa trong tương lai. ngày, thường lấy thời kì từ lúc nước vừa thế hệ khởi đầu rút bớt (thủy triều xuống) tới lúc nước khởi đầu to trở lại. “Phao nhỏ” đắt tiền”hết hàng “rất nhiều phao””!
Ở đây, mức giá hàng hóa được phản ánh rõ rệt theo quy luật cung cầu. Một kg cam buổi sáng với giá 15.000 đồng, buổi trưa hoàn toàn với thể lên 25.000 đồng và buổi chiều hoàn toàn với thể xuống bên dưới 10.000 đồng, nhưng với lúc trái lại phụ thuộc vào tình trạng “hút” hay “đầy”. của hàng hóa tại mỗi thị trường. lúc giao tế ra mắt giữa những đối tác. Những ngày cận Tết, mức giá thường lên xuống rất mạnh, với lúc tính theo giờ nhưng dân gian gọi là “trúng chợ”, “mất chợ”… Nên hàng với lúc rẻ như cho, với lúc đắt hàng. làm cho cho chúng ta chết lặng. !
Chợ nổi là vong linh của dòng sông … |
\N
tới với chợ nổi chiếc Răng, cách trung tâm thành phố Cần Thơ 4 km theo quốc lộ 1A về Cà Mau, game thủ hoàn toàn với thể thưởng thức những loại trái cây đặc sản như cam mật Phong Điền, dâu Hạ Châu, bưởi Năm roi, quýt đường. đường dân gian, xoài cát. Chợ nổi chiếc Răng đã với từ lâu đời và nổi tiếng khắp cả nước. Chợ nổi được nhóm lại suốt ngày tối, bất kể thời tiết. Shop chúng tôi ngồi bên trên chiếc thuyền nhỏ chèo tay, luồn lách trong chợ nổi để tò mò và thưởng thức ẩm thực bên trên sông. với đủ những món: chè, cháo, cà phê, hủ tiếu, bánh căn, bánh xèo, bánh ướt … lời nói lanh lảnh của con gái con gái và tiếng sóng vỗ mạn thuyền, cùng theo với tiếng cười nói. và lời chào. Những con thuyền xuôi ngược, nờm nợp, tạo thành khuông cảnh nờm nợp, huyên náo tràn trề sức sống! Những “cây” treo những mặt hàng bày bán bên trên những con thuyền đung đưa theo sóng, trông rất thích mắt. Chợ nổi là vong linh của vùng sông nước, với từ rất rất lâu đời, ko một ai biết đúng đắn với từ bao giờ. Chợ nổi vẫn nờm nợp và đông vui, dù bao thăng trầm của quá khứ với những số phận biết bao buồn vui!
“Răng Ba khía, Phong Điền.
Nếu game thủ yêu tôi, hãy cho tôi tiền vì tiền
ko cho cơm nhưng láng giềng cười chê ”(Cao)
Một cô gái tóc dài sắp ngang sườn lưng, nước gia rám nắng nhưng với nét duyên ngầm, đội nón lá chèo chiếc xuồng nhỏ áp sát con thuyền phượt của Shop chúng tôi. Thuyền của bà bán bún riêu, một món ăn dân dã với ở khắp những hang cùng ngõ hẻm của xứ này. “Bao nhiêu một bát anh” – “Ừ, nhì mươi lăm nghìn!”. “Cho chúng ta tư chiếc bát.” Cô gái thời gian nhanh chóng buộc dây lại. đôi bàn tay cô thoăn thoắt gỡ rau, xúc bún, xào thịt rồi chan nước lèo bởi vá vô cùng khôn khéo và điêu luyện. Bát bún ngập nội địa, ngùn ngụt khói, nước mắm cua nổi lên. Xào hành và quế thơm. Lan cười duyên, má lúm đồng tiền, nói như một người trong Shop chúng tôi hỏi về thực trạng gia đình với ý trêu chọc: “với con rồi. Nhà tôi ở Ba Láng. ông xã làm rể. Còn phải đi bán kiếm thêm… vất vả lắm những game thủ ạ! ”. Lan chèo xuồng đi. dáng vẻ vẻ người đầy đặn, mặn nhưng, duyên dáng vẻ vẻ của một cô gái miền xuôi quen nắng sương, mặc áo bà ba, lắc lư mái chèo, rồi như hòa mình vào mênh mông sông nước, bóng Lan khuất vào khoảng ko nờm nợp của chợ nổi gợi chút man mác cho du khách trong những sắm đông xuân …
bên trên sông chiếc Răng, tiếng máy thuyền réo rắt sóng nước, chất đầy hàng hóa xé nước. Hình như những chuyến tàu ấy rất gấp gáp, gấp gáp, lang thang, về kịp những phiên chợ cuối năm.