KC Metropolis – Tin tức tổng hợp

Logo_KCMetropolis_512x512

Xoa dịu nỗi đau thời hậu chiến: Ký ức về những tháng ngày bảy hào hùng | Xã hội

Rate this post

Bµi toµn phÇn tr¨m häc: Bắt đầu ngay từ đầu, nhưng bạn không thể không cảm thấy tồi tệ về anh ấy 1những lính phóng thích sau trận tiến công tại Thành cổ Quảng Trị năm 1972. (Ảnh: TTXVN)

bảo đảm Tổ quốc là nhiệm vụ vô cùng thiêng liêng và cao siêu đối với những người lính. Núi non thống nhất, hòa bình lập lại, hàng vạn đội viên thành công trở về đời thường, nhưng mỗi cá nhân một cảnh đời ko giống nhau.

sở hữu những người đã vượt qua bom đạn nhưng mà thân thể vẫn lành lẽ. cũng đều phải sở hữu người, ngoài vết thương hở bên trên thân thể, còn tồn tại “vết thương kín” do chất độc gia cam / dioxin để lại hậu quả, di chứng rất nặng nề.

Với sở hữu nhu yếu tri ân những người đã hy sinh xương máu, một trong những phần thân thể vì Tổ quốc, vì sự nghiệp phóng thích dân tộc, thống nhất giang sơn, nhân kỷ niệm 75 năm Ngày Thương binh Liệt sỹ (27/7. 1947- 27/7/2022), phóng viên báo chí Thông tấn xã việt phái nam phái nam thực hiện loạt 3 bài: “Sự xoa dịu”. nỗi đau sau chiến tranh. ”

Bài một: Kỉ niệm tháng 7

Tháng 7 tới, cả nước nhớ ơn, hướng về sự hy sinh xương máu của những người đã góp góp thêm phần làm nên thành công, cho non sông giang sơn. Tấm lòng đó thể hiện truyền thống và đạo đức tốt xinh ”.Uống nước nhớ nguồn.“của quôc gia.

Tháng 7 về, cũng chính là lúc những người lính năm xưa in dấu chân bên trên chiến trường năm xưa dội về những kỷ niệm bi tráng, rưng rưng nhớ về những đồng đội, những đồng đội còn sống, những người đã khuất …

bên trên tầng 3 của một ngôi nhà ở ngõ 110 Nguyễn Hoàng Tôn, Tây Hồ, Hà Nội, sở hữu một tấm hình trắng phối đen đóng sườn to được treo trọng thể bên trên tường. tấm hình đó ghi lại cảnh cán bộ, đội viên Quân phóng thích đứng chờ Tổng thống Ngụy Dương Văn Minh đọc lời tuyên bố đầu hàng tại trường quay Đài Phát thanh Sài Gòn vào chiều 30/4/1975.

Trong ảnh là Thượng úy Phùng Bá Đảm, thuộc Trung đoàn bộ binh 66, Sư đoàn 304, Quân đoàn 2.

Bỏ đi mấy chữ đầu tiên: Bạn không thể không cảm thấy tồi tệ về anh ta 2Tổng thống rối Dương Văn Minh và nội những xuất hiện trước Đài phát thanh Sài Gòn để tuyên bố đầu hàng vô điều kiện, hoàn thành chiến tranh việt phái nam phái nam, trưa ngày 30/4/1975. Trung úy Phùng Bá Đạm (thứ 4 từ phải sang) (Ảnh: Tư liệu / TTXVN)

san sớt về thời khắc lịch sử ấy, Đại tá Phùng Bá Đảm, nguyên cán bộ Học viện Chính trị Bộ Quốc phòng nhớ lại, ngày 15/4/1975, Bộ Chính trị quyết định mở “Chiến dịch Hồ Chí Minh” phóng thích khu vực miền phái nam. , với ý thức “tiến công thời gian nhanh, táo tợn, bất thần, quyết thắng” gồm 5 mũi tiến công nhằm mục tiêu tiến công vào Dinh Độc Lập.

Ngày 27-4-1975, sau lúc thu được cứ điểm Nước Trong, Bộ Tư lệnh Quân đoàn 2 xây dựng lực lượng tập kích mạnh về phía đông phái nam Sài Gòn. Thượng úy Phùng Bá Đạm lúc đó là cán bộ Trung đoàn, được phân công đi cùng Đại úy Phạm Xuân Thệ, Trung đoàn phó 66 và một số trong những đồng chí khác.

Sáng ngày 30 tháng 4 năm ấy, quân ta tuần tự xuyên thủng tuyến phòng thủ mạnh nhất của địch, tiến vào Dinh Độc Lập. Trung úy Phùng Bá Đạm là một trong những người xuất hiện lúc đó.

Sau lúc vào Dinh, Trung úy Phùng Bá Đạm, Đại úy Phạm Xuân Thệ cùng đồng đội đưa Tổng thống Ngụy Dương Văn Minh tới Đài phát thanh Sài Gòn tuyên bố đầu hàng vô điều kiện.

[Ngày Thương binh-Liệt sỹ: Triển lãm ‘Quảng Trị-Điểm đến của ký ức’]

Tâm trạng lúc đó của đội viên phóng thích Phùng Bá Đạm vô cùng xúc động. Anh biết rằng đó là một nhiệm vụ rất vinh dự đối với một người lính. Trong nụ cười giang sơn thống nhất, ông cũng trằn trọc, nhớ nhung quê nhà, gia đình, vợ con, Anh chị em em. Nỗi nhớ đồng đội, nhiều người đã vĩnh viễn ra đi nơi chiến trường.

Bµi toµn thµnh phÇn bµi: Bắt đầu ngay từ đầu, nhưng bạn không thể không cảm thấy tồi tệ về anh ấy 3Hàng nghìn loại đèn lồng thắp sáng bên trên dòng sông Thạch Hãn trong lễ tưởng vọng những hero, liệt sĩ. (Ảnh: Hoàng Hiếu / TTXVN)

“Đồng đội của tôi đã hy sinh rất nhiều. sở hữu bao nhiêu bè game thủ đã ở lại mãi mãi Quảng Trị, bên dưới sông Thạch Hãn, cao điểm 1062 của căn cứ Thường Đức, rồi sở hữu những bè game thủ hy sinh ở cửa ngõ Sài Gòn. Tôi ko nghĩ mình còn sống tới ngày toàn thắng… ”, Đại tá Phùng Bá Đạm nghẹn ngào nói.

Chỉ vào gáy, người lính già cười cho biết thêm thông tin, trong đốt sống cổ sở hữu một mảnh đạn dài và 3 mảnh nhưng những bác bỏ sĩ ko cho mổ vì rất nguy hiểm.

“Đó là lần anh ấy bị thương lúc vào cao điểm 1062 ở Thường Đức, Quảng phái nam. Và cũng sau ngày giang sơn thống nhất, tôi được biết ngoài vết đạn và mảnh đạn nổ bên trên người, tôi được xác định là thương binh hạng 3/4 với tỷ trọng thương tật 47%, ngoài ra tôi còn bị nhiễm chất độc. color gia cam ”, Đại tá Phùng Bá Đạm nói.

Ngồi cạnh Đại tá Phùng Bá Đạm, cũng rưng rưng nhớ lại những giây phút thiêng liêng trong lịch sử là Đại tá, thương binh Đặng Đức Quý, nguyên Trinh sát Thông tin, Trung đoàn 95, Sư đoàn 325.

Đã hơn 50 năm kể từ thời điểm ngày anh rời giảng đường Đại học Ngoại ngữ lên đường tòng ngũ và cùng đồng đội đấu tranh oanh liệt suốt 81 ngày tối giữa lòng thị xã và Thành cổ Quảng Trị. Vào những tháng ngày 7 này, ký ức về thời kỳ lịch sử của tháng 7 cách đây 50 năm lại ùa về.

Trong những mùa hè rực lửa từ 27/7 tới 15/9/1972, trong ký ức của Đại tá Đặng Đức Quý, trận tiến công trong tim Thành cổ đã ra mắt như một huyền thoại, tương quan giữa những loại vũ khí nhưng mà ta được trang bị. Giữa địch và địch chênh lệch nhau rất to nhưng cán bộ, đội viên ta vẫn đấu tranh gan góc.

Mỗi ngày một đại đội vượt sông Thạch Hãn để tiếp viện, nhưng nếu tối trước một đại đội vào thì ngày hôm sau chỉ còn lại một số trong những người, một nửa đã hy sinh trong hành trình chống đỡ qua sông. một nửa nằm lại trận địa Thành cổ bên dưới mưa bom, bão đạn của quân thù.

Dù từng ngày chứng kiến ​​đồng đội chết và bị thương, máu của thương binh hòa với mưa bùn bên trên từng mét Thành cổ, nhưng “với khát vọng được sống, bởi tình yêu thương gia đình, bè game thủ quê nhà, với tình đồng chí đồng đội. khác ”, anh Đặng Đức Quý và đồng đội vẫn giữ vững ý thức.

bọn họ đấu tranh ngoan cường, nhiều lần tiến công bật quân địch ra khỏi thành phố. tối 15-9 và rạng sáng 16-9, ông cùng đồng đội được lệnh xuất quân, kết thúc 81 ngày tối đấu tranh bảo đảm Thành cổ Quảng Trị.

“Tôi vừa về Quảng Trị để thắp hương cho bè game thủ. Nhìn lại những địa danh, chiến trường. Sau 50 năm, tuy hiện nay đã đổi khác rất nhiều nhưng Đông Hà và Quảng Trị đã đổi khác rất nhiều. Nhưng tới nghĩa trang trong hàng nghìn bia mộ, cảm xúc vẫn trào dâng. Tôi cũng như những bè game thủ khác trong đoàn chỉ biết rơm rớm nước mắt. Nhìn thấy bia mộ của bè game thủ liên hệ chúng tôi ko tồn tại tên thì nhiều, nhưng bia mộ của những người anh sở hữu tên thì rất ít ”, nghẹn ngào gỡ kính, khẽ lau nước mắt, Đại tá Đặng Đức Quý kể.

Mang trong mình vết thương lòng và chất độc gia cam / dioxin, nhưng như Đại tá Phùng Bá Đảm và Thượng tá Đặng Đức Quý đều thừa nhận, bọn họ còn đỏ may mắn hơn rất nhiều đồng đội, cán bộ, đội viên đã té xuống. xuống hoặc để lại một phòng ban thân thể trong trận đấu tranh bảo đảm độc lập dân tộc.

Sự hy sinh vô bờ bến của đồng chí, đồng đội đã mang lại nụ cười, hạnh phúc cho dân tộc, làm nở hoa cho giang sơn độc lập, thành tựu của tự do, bởi xương máu của những thương bệnh binh, liệt sĩ. làm cho lá cờ cách mệnh thêm đỏ.

Bài 2: Nỗi đau khôn lường

Hạnh Quỳnh (TTXVN / Vietnam +)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *