KC Metropolis – Tin tức tổng hợp

Logo_KCMetropolis_512x512

giáo viên măng non hơn 20 năm lẻ lớp.

Rate this post

lúc cô Lương Thị nhỏ gầy (SN 1979) tốt nghiệp sư phạm, lên huyện biên giới Kỳ Sơn, Nghệ An nhận công việc thì Trường măng non Bảo phái nam thế hệ được xây dựng. Ngày trước tiên đặt chân tới Bảo phái nam, ngôi trường thế hệ đang đào móng, dựng cột, rồi mấy gian nhà gỗ lợp tranh cũng đã hoàn thiện. Từ đó, Được “quen khổ”, kiên trì bám phiên bản, bám trường, kéo lũ trẻ dân tộc Khơ Mú, Thái tới lớp.

Cô giáo mầm non hơn 20 năm trường lẻ Ảnh 1

giáo viên Trường măng non Bảo phái nam (huyện Kỳ Sơn, Nghệ An) vượt suối tới trường sau lũ.

Hơn 20 năm làm giáo viên thôn, chưa năm nào niên học lại khó khăn, gian truân và nguy hiểm đối với cô Lương Thị nhỏ gầy như những ngày qua. lúc cô và những đồng nghiệp đã sẵn sàng xong trường lớp tinh khiết xinh cho một ngày hội toàn dân đưa trẻ tới trường thì trận lũ tối trước ngày khai trường đã cắt đứt trọn vẹn đoạn đường vào xã Bảo phái nam và phiên bản Hốc Hốc.

Nhà chị ở thị trấn Mường Xén, cách xã Bảo phái nam hơn 20km, nhưng qua đoạn sạt lở, nước tràn qua cầu nên chị phải dắt xe máy. ko giống nhau qua cầu Sốp Tháp ở xã Hữu Lập (giáp Bảo phái nam), chị cùng đồng nghiệp phải chực chờ nhờ lực lượng địa phương lội qua dòng nước lũ chảy xiết.

Về tới trường chính thì nghe tin đường vào thôn bị hư hỏng nặng. Năm nay, chị Lường Thị nhỏ gầy và chị Lò Thị Mai nhận nhiệm vụ phụ trách điểm phiên bản Huổi Hốc – một trong những điểm khó khăn nhất của xã. Những ngày sau đó, mưa liên tục, lũ về ồ ạt làm cho bọn họ ko thể tới được điểm lẻ. Sau đó một tuần, ngày 11/9, cô nhỏ gầy cùng những giáo viên điểm lẻ chia nhau về phiên bản.

Gắn bó nhiều năm với vùng cao, cô biết mùa mưa lũ tới trường, cô quyết định ở lại phiên bản một thời kì dài trước lúc ra bên ngoài thị trấn. Vì vậy, lúc lên đường, hành trang của cô là cá khô, mắm, muối, mì tôm …

Cô giáo mầm non hơn 20 năm trường lẻ Ảnh 2

Cô Lương Thị nhỏ gầy và giáo viên điểm lẻ mang gạo, lương thực băng rừng về phiên bản cùng học trò.

Từ điểm trường chính ở phiên bản Nậm Tiến một vào phiên bản Huồi Hốc khoảng 10km, đi vào trong ngày thường vốn đã rất khó khăn vì đường đất, đá dốc, đầy ổ gà, ổ gà. “Mưa lũ làm sạt lở sắp hết tuyến đường. sở hữu đoạn trơn trượt, bùn đất ngập sâu tới nửa bắp chuối. sở hữu đoạn ko còn đường đi lúc bị đất đá vùi lấp, sườn núi cũng bị xé toạc thành mảng to. Tôi và Mai bám nhau trèo lên để đi qua chỗ sạt ​​lở. Đường đi thiết thân núi cheo leo, bên bên dưới là vực sâu thăm thẳm. Nhưng chỉ sở hữu một phương pháp để tiến về phía đằng trước, ”cô nói.

Cô giáo mầm non hơn 20 năm trường lẻ Ảnh 3

Điểm ngừng chân ven đường của Lương Thị nhỏ gầy trong hành trình xuyên rừng tới điểm phiên bản Hui Hốc.

Sau 7 giờ leo rừng, Be và đồng nghiệp đã tới được Huổi Hốc. ko dám nghỉ lâu, cô và trò Lò Thị Mai mở đầu quét dọn, đẩy bùn ngoài sân trường, lau bàn ghế, đồ chơi để đón trẻ. Già làng Vừ Phơ Ven cho biết thêm, từ thời điểm năm 1999 tới nay, ông thế hệ chứng kiến ​​trận lũ to và sạt lở đất như vậy.

“Từ lúc vào Hốc Học, mưa liên tục. Sau lúc quét dọn, bùn bên trên núi sẽ theo mưa lũ tràn xuống sân trường. shop chúng tôi phải cho bọn trẻ ngơi nghỉ, sau đó lại quét dọn. Bị cách ly cả tuần, ko được ra bên ngoài, tôi và Mai chỉ sở hữu mì gói và hái rau rừng làm thức ăn. Sau đó hỏi sắm gạo về sử dụng nấu rượu của người thân để nấu cơm ”, ông nhỏ gầy cho biết thêm.

“Tính tới nay, tôi là kẻ to tuổi nhất của Trường măng non Bảo phái nam, trải qua 10 phiên bản lẻ, từ Huồi Hốc, Khe Nại, Khe Khoang, Khe Lau… rồi thế hệ quay đầu. Ở lại điểm trường, với dân làng và với lũ trẻ về quê hàng tuần đã là chuyện thông thường hơn 20 năm rồi ”, ông Be nói.

Bà Lương Thị nhỏ gầy là kẻ Thái, đang học Cao đẳng Sư phạm Nghệ An, chuyên ngành Sư phạm măng non theo diện cử tuyển. Tốt nghiệp năm 2001, chị về công việc tại xã Bảo phái nam (huyện Kỳ Sơn) cho tới nay. “Năm trước tiên vào nghề của tôi cũng mở đầu vào mùa mưa.

Tuy ko xảy ra sạt lở nghiêm trọng nhưng nước suối dâng cao làm cho shop chúng tôi chỉ hoàn toàn sở hữu thể đi bộ tới trường. Vào tới nơi, tôi thế hệ biết trường măng non thế hệ xây dựng, vẫn chưa xuất hiện phòng học, chính quyền địa phương và người dân đang đào đất, dựng cột để xây trường ”, cô kể lại.

Cô giáo mầm non hơn 20 năm trường lẻ Ảnh 4

Cô Lường Thị nhỏ gầy và cô Lò Thị Mai dọn dọn dẹp vệ sinh điểm trường măng non phiên bản Huổi Hốc, xã Bảo phái nam.

Sau thời kì ở trọ, trường măng non Bảo phái nam với một vài phòng học tạm bợ cũng đã được xây dựng để đón những cháu tới trường. sức ép chuyên môn lúc đó ko to, vì đặc điểm của con em dân tộc thiểu số khác với những trường ở miền xuôi. Nhưng khó nhất là sự vận động những em tới lớp thay vì theo bố mẹ ra đồng, ở nhà chơi, vì bà con cho rằng những em còn quá nhỏ, ko tồn tại yêu cầu tới lớp. Một điều khó khăn nữa là cho trẻ làm quen với tiếng việt phái nam, bởi vì ở lứa tuổi măng non, những em chỉ làm quen với tiếng mẹ đẻ (dân tộc Khơ Mú), sống trong buôn làng, ít xúc tiếp với trái đất phía bên ngoài.

Còn về nỗi vất vả của thầy, tôi ko biết mở đầu từ đâu. Đường đi một mình gian truân, chỗ ở tạm bợ, thiếu thốn. Mùa mưa ko được đi dạo, ở trong làng dù sở hữu tiền cũng ko sắm được thức ăn.

Cô giáo mầm non hơn 20 năm học lẻ ảnh 5

những cháu học tại phiên bản Huồi Hốc, Trường măng non Bảo phái nam do cô Lương Thị nhỏ gầy phụ trách niên học 2022-2023.

Trong số 10 phiên bản nhưng cô dạy, Khe Nà là phiên bản ko giống nhau, cách điểm trường chính 65km. Từ trung tâm xã Bảo phái nam, game thủ phải đi vòng qua thị trấn Mường Xén, rồi đi qua những xã Phà Đanh, Huồi Tụ, Mường Lống… thế hệ tới được Khe Nại. Cô cho biết thêm: “Mình chơi Khe Na được 5 năm rồi, vào ngày đầu tuần đi, vào cuối tuần thế hệ về. Cũng bởi vì vì khoảng cách quá xa, nên chỉ hoàn toàn sở hữu thể sở hữu những buổi họp quan yếu thế hệ tới trường chính. Phần còn lại tôi từ nhà tới thẳng nơi dạy học ”.

Cô giáo mầm non hơn 20 năm trường lẻ Ảnh 6

Hơn 20 năm làm giáo viên, cô Lương Thị nhỏ gầy (ngoài cùng bên phải) đã dạy qua cả 10 thôn của Trường măng non Bảo phái nam.

Bà quê ở xã Hữu Dương, huyện Tương Dương, nhưng giờ đã chìm sâu bên dưới đáy lòng hồ thủy điện phiên bản Vẽ. Bà con chuyển đi tái định cư tại huyện Thanh Chương, cách quê cũ hơn 150km. Và cô ấy lấy ck và sinh sống tại thị trấn huyện biên giới Kỳ Sơn. Bao năm đi dạy xa quê, vất vả, nhớ con nhưng cô chưa bao giờ sở hữu ý định từ bỏ nghề. Vẫn bám làng, bám trẻ, vận động và duy trì sĩ số trẻ ra lớp. Và đúng hứa hẹn với những bậc cha mẹ, bà con dân phiên bản rằng mỗi niên học thế hệ luôn luôn sở hữu giáo viên đón những cháu.

Cô Phạm Thị Tuyết – Hiệu trưởng Trường măng non Bảo phái nam cho biết thêm, do đặc thù là trường măng non, trường ko tồn tại giáo viên dạy nên dù là phiên bản vùng sâu, vùng xa nhưng giáo viên trong trường luân phiên nhau tới những điểm lẻ. Riêng cô Lương Thị nhỏ gầy là giáo viên to tuổi nhất của trường. Cô cũng chính là kẻ rất yêu trẻ con, sở hữu trách nhiệm, sẵn sàng nhận và hoàn thành nhiệm vụ dù ở những phiên phiên bản khó nhất. Hiện nay, điều nhà trường sở hữu yêu cầu là sở hữu nhà công vụ cho giáo viên ở những thôn. bởi vì hiện nay, những điểm trường nhỏ như Khe Nại, Huổi Hốc, Huổi Khoang… đang phải ở phòng trọ tạm bợ để dạy học rất vất vả.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *