Ai tới Hà Giang cũng đã một lần nghe tới món cháo dì Tàu. Món cháo này còn được người dân địa phương gọi là “cháo độc” hay “cháo tử thần” vì vật liệu ko giống nhau của chính nó. Đó là củ.
phương pháp “hòa tan” chất độc trong củ ấu tẩu thành vị thuốc quý của người Hà Giang là sơ chế tinh khiết lớp vỏ phía bên ngoài rồi ngâm với nước vo gạo qua tối. Đợi tới lúc củ năng tinh khiết trọn vẹn, người Mông sẽ đem ninh cho tới lúc chín mềm bên trên lửa nhỏ. Âu Tàu sau đó nở ra, trở thành một chất sền sệt.
Cháo Ấu Tẩu còn tồn tại thêm gạo tẻ, gạo nếp loại trồng bên trên nương và lợn cắp nách, với lúc còn tồn tại cả lòng non hoặc trứng non. Tất cả những vật liệu cho vào nồi ninh nhừ với âu trong 4 tiếng đồng hồ đeo tay để với được bát cháo chuẩn chỉnh vị.
Để biết cháo đã nhừ hay chưa, người nấu sẽ nếm thử một lượng nhỏ, nếu cảm nhận thấy đầu lưỡi tê buốt… thì với tức là bí xanh chưa bị ngộ độc và ko thể ăn được. Chỉ tự dưng còn cảm giác tê tê đầu lưỡi tức là cháo đã chín và hoàn toàn với thể thưởng thức. Vậy thế hệ thấy người Mông ở Hà Giang chế biến món ăn này công phu như thế nào.
Cháo thành phẩm với gray clolor đen, nhìn giống bát cháo của miền xuôi, vị bùi, to và ko giống nhau rất thơm. Củ Ấu Tẩu với vị đắng nhưng lúc ăn rất dẻo và bùi, xen kẽ với vị ngọt của tinh bột, vị to của thịt chân giò và tủy xương tiết ra trong quy trình chế biến tạo cảm giác lạ mồm. thơm mồm và lôi cuốn.
Cháo Ấu Tấu với quanh năm, nhưng người Mông thường ăn vào buổi tối, do theo kinh nghiệm lâu đời của người dân, cháo với tác dụng qua một tối là tốt nhất hoàn toàn với thể. tới với Hà Giang, ko khó để bắt gặp hình ảnh những quán cháo au Tàu mở đầu đông khách vào mỗi buổi tối, làn khói mang theo hương thơm của món ăn bao trùm khoảng ko, xua tan đi loại lạnh của núi rừng.
VTC